THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 252

Gần như tất cả nữ sinh trong lớp đều dán ảnh Lâm Chí Dĩnh lên đồ dùng

của mình, mọi người đều vội vàng thu thập băng đĩa và áp phích của Lâm
Chí Dĩnh, vì điều kiện gia đình Lâm Lam tương đối tốt, đã từng lưu hành
văn hóa theo đuổi thời trang, thần tượng, nhưng bây giờ thái độ lại khác
thường, đem tất cả áp phích của mình cho Lí Sân và Nghê Khanh. Tôi nghĩ
vì bố mẹ Lâm Lam ly hôn, cộng thêm sự kỳ thị của người ngoài đã khiến
cô ấy trưởng thành nhanh chóng.

Nếu người lớn cũng tùy hứng như trẻ con, không chịu gánh vác trách

nhiệm nuôi nấng con cái, thì đứa con của họ cũng chỉ có thể nhanh chóng
khôn lớn, tự bảo vệ mình giống như người lớn.

Nói vậy, chuyện bố mẹ ly hôn thường rất ảnh hưởng đến con cái, huống

chi chuyện bố mẹ Lâm Lam ly hôn lại oanh động như vậy, nhưng thành tích
học tập của Lâm Lam không hề chịu chút ảnh hưởng nào từ gia đình, cô ấy
vẫn đứng ra tổ chức cho lớp tham gia hội diễn văn nghệ, cô ấy kiên cường,
hoạt bát, phô trương, không thay đổi để dập nát những ánh mắt kì thị của
mọi người, nhưng hiển nhiên cô ấy không còn là Lâm Lam mà tôi từng
quen biết nữa.

Có một lần, chúng tôi ngồi bên hồ nhân tạo của trường, đột nhiên cô ấy

nói: “Cậu còn nhớ nữ lớp trưởng đã chuyển trường không?”

“Nhớ.”

Cô ấy cười cười, “Chúng ta đều không quên cậu ấy, chúng ta nợ cậu ấy

không chỉ một câu ‘xin lỗi’.”

Mọi người thường nói thanh xuân không có hối hận, thực ra thanh xuân

sao có thể không có hối hận được?

Trong lòng thiếu niên có dịu dàng cũng có tàn khốc, chúng tôi rất dễ bị

tổn thương, cũng dễ dàng thương hại người khác. Theo thời gian trôi đi,
chúng tôi có thể quên rất nhiều người, nhưng những người làm chúng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.