THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 283

Tiểu Ba nói: “Bọn anh còn có một số việc, ngày khác lại tán gẫu.”

Tôi lập tức vô cùng cao hứng mở to mắt, vẫn là Tiểu Ba hiểu ý tôi.

Anh ấy đội mũ lại cho tôi, cẩn thận điều chỉnh dây đai, thấp giọng hỏi

tôi: “Có chặt quá không?”

Tôi lắc đầu, anh đội xong mũ cho tôi, mới đội mũ của mình.

Đến khi xe bắt đầu chạy trên đường, tôi nhìn vào gương chiếu hậu của

xe, vẫn có thể nhìn thấy dáng chiếc váy đỏ nhỏ xinh, hai tay cô ta ôm chặt
cổ cậu, thân thể kề sát thân thể cậu.

Đầu tôi nhẹ nhàng dựa lên lưng Tiểu Ba, Tiểu Ba muốn tăng tốc, tôi túm

lấy áo anh, anh đi chậm lại một chút. Tôi sợ, khi cảm giác lâng lâng mê
hoặc này trào lên quá mạnh, có lẽ tôi sẽ buông tay ra để mặc mọi chuyện.

Chỉ còn nửa tiếng nữa, trung tâm mua sắm sẽ đóng cửa, Tiểu Ba lo

không đủ thời gian, tôi cũng quyết định rất nhanh, chọn một chiếc váy màu
đỏ chấm trắng, phần eo có một chiếc nơ com bướm rất to. Tôi không chọn
nó dựa vào dáng người của mình, tuy nhiên, ở nơi sâu kín dưới đáy lòng,
tôi biết vì sao mình lại chọn như vậy, có một số việc, không cần nhà tâm lý
học Floyd giải thích. Màu đỏ, là vì bạn gái của Trương Tuấn, nơ con bướm,
là vì em gái tôi.

Xoay một vòng trước mặt Tiểu Ba, làn váy xòe ra như bông hoa xinh

xắn.

“Được không?”

Tiểu Ba gật đầu tỏ vẻ kinh ngạc, cảm thán, “Kì Kì thực sự trưởng thành

rồi.”

Tôi phản bác: “Em chưa từng cảm thấy mình trẻ con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.