Anh ấy nhìn xuống chân tôi, nói: “Hẳn là phải mua một đôi giày.
Tôi thật kích động, “Muốn mua giày cao gót!”
Anh cười, “Trước đây em từng đi giày cao gót sao? Có thể bước đi
không? Nếu em mà ngã, anh cũng không chịu trách nhiệm đâu đấy.”
Tôi trừng mắt nhìn anh, anh cười chả thèm để ý.
Tôi chọn một đôi giày cao gót màu trắng, vụng về đeo vào, trong khoảng
khắc mình đứng lên, tôi bỗng cảm thấy mình thật sự là một cô gái.
Không biết có phải mỗi cô bé đều chuyển thành cô gái bắt đầu từ khi đeo
giày cao gót hay không, bởi vì khi đeo nó, chúng ta không thể nghênh
ngang bước đi, không thể trèo tường trèo cây, chúng ta phải bước đi nhẹ
nhàng, uyển chuyển, bất tri bất giác, chúng ta liền trở nên nữ tính hơn, yếu
đuối, dịu dàng hơn.
~~~~~~~~~
Ngày hôm sau, tôi xin phép bố mẹ, nói rằng buổi tối có sinh nhật bạn
cùng lớp, muốn chơi muộn một chút, bố mẹ cùng lập tức đồng ý. Cuối kỳ
tôi đứng nhất lớp, trong lòng bố mẹ, đứa nhỏ đứng nhất lớp tuyệt đối không
thể làm chuyện gì xấu.
Bố còn cố ý nói: “Lúc nào nên chơi thì chơi, nên học thì học. Nghỉ hè,
con có thể chơi thoải mái một chút, đến lúc khai giảng học kỳ mới, hãy cố
gắng học tập thi cử cho tốt.”
Tôi theo lời Tiểu Ba đến “Bên Dòng Nước” tìm anh.
Sau khi đến phòng khiêu vũ, phát hiện phòng khiêu vũ không có khách
khứa gì, thoáng buồn bực, rồi tôi lại hiểu ngay. Bởi vì phòng khiêu vũ
thường có phụ huynh hay giáo viên ra vào, tôi sợ gặp phải người quen,