THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 290

Tôi vừa bước theo điệu nhảy, xoay tròn cùng Tiểu Ba trên sàn nhảy, vừa

nhẹ nhàng hát theo tiếng nhạc: “Hoa hồng hoa hồng nở khắp mọi nơi, thanh
xuân thanh xuân ở mọi nơi, không cản được gió xuân đang tràn đầy lồng
ngực…”

Xinh Đẹp hát xong, đi xuống sàn nhảy, Ô Tặc dắt tay chị, cùng nhảy với

chúng tôi.

“Tâm trạng khi yêu”, “Dạ lai hương”…

Tiếng nhạc vang lên hết ca khúc này đến ca khúc khác, tôi nhảy đến chảy

cả mồ hôi, chúng tôi như đang đeo đôi giày đỏ, [2] có thể nhảy mãi không
ngừng.

Tuy rằng trên đời này có rất nhiều điều không như ý, tuy rằng những sắc

màu tươi đẹp của cuộc sống rồi cũng đến lúc tàn phai, nhưng nó vẫn tràn
ngập niềm vui và hy vọng, Hiểu Phỉ đã tỉnh lại, Tiểu Ba khẳng định có thể
thi đỗ đại học, sau này có thể tôi sẽ chọn học cùng trường đại học với Tiểu
Ba, cũng có thể chọn học cùng trường đại học với Hiểu Phỉ, chờ đến khi
vào đại học, chờ đến khi chị Xinh Đẹp kết hôn với Ô Tặc, chúng tôi có thể
ngày nào cũng khiêu vũ như hôm nay.

Ô Tặc và Tiểu Ba trao đổi một ánh mắt, Ô Tặc nắm tay Xinh Đẹp rời sàn

nhảy, Xinh Đẹp cười nói: “Hai đứa nhảy tiếp đi nhé, bọn chị nghỉ ngơi một
chút.”

Tôi hỏi: “Anh Lí chuẩn bị bao nhiêu bài hát vậy?”

Tiểu Ba cười: “Chỉ cần em luôn nhảy, tiếng hát sẽ luôn có.”

“Nhảy hết bản này rồi thôi nhé, em nhảy mệt rồi.”

Tiểu Ba nắm tay tôi đi ra sàn nhảy, miệng tôi vẫn đang ngâm nga hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.