THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 325

cho khóc không thành tiếng, không dám nói với giáo viên, nếu không sau
này tan học ngay cả trên đường về nhà cũng không yên ổn.

Mọi người đều chỉ có thể không động vào họ, lảng tránh là tốt nhất.

Giờ ra chơi của một ngày nọ, Quan Hà đi đưa bài tập ngữ văn cho giáo

viên ngữ văn lớp 9-8 để cán bộ lớp ấy tham khảo. Khi đi, không xảy ra
chuyện gì, nhưng khi trở về, trên hành lang có vài tên ma đầu của lớp 9-7
bắt đầu nói năng xằng bậy, Quan Hà cúi đầu, làm như không nghe thấy gì,
nhưng vài tên ngăn cô ấy lại.

Tôi đứng ở hành lang bên kia, dựa vào tường, ôm cánh tay trấn tĩnh nhìn

mọi chuyện. Tôi rất tò mò, sự tao nhã, phong độ của Quan Hà có thể duy trì
dưới tình huống như thế này không?

Quan Hà vài lần muốn thoát khỏi bọn họ, nhưng chúng không cho cô ấy

đi, mà còn cười cợt hỏi cô ấy mặc đồ lót màu gì. Mặt Quan Hà đỏ bừng lên,
mím môi chực khóc, nhưng vẫn cố gắng nén nhịn không khóc.

Tôi vốn định đứng xem náo nhiệt, thậm chí còn muốn xem bộ mặt xấu

của Quan Hà, nhưng khi nhìn thấy Quan Hà như vậy, tôi lại bắt đầu không
đành lòng. Đang lúc cân nhắc có nên xông lên giải cứu Quan Hà hay
không, thì vài nam sinh lớp tôi, vốn có lòng yêu mến Quan Hà, lúc này
nhìn được nữa, bắt đầu đi về hướng đó, thậm chí nam sinh của lớp 9-5 và
lớp 9-6 cũng đi ra.

Tôi cười khổ lắc đầu, thì ra đây là kết quả, phong độ của cô ấy sẽ không

bị phá hủy.

Nhóm ma vương của lớp 9-7 kia khẳng định sẽ không kiêng kị gì đám

“thư sinh” này, bây giờ, chúng ta có thể được thưởng thức một trận đánh
đấm giữa những nam sinh ngoan và nam sinh hư, đáng tiếc, trận đánh này
đã không diễn ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.