THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 368

thành tích học tập làm mục tiêu, mà trường còn cố gắng tạo điều kiện cho
học sinh thể hiện khả năng sáng tạo, làm cho học sinh của trường ngày
càng tiến bộ thông minh hơn, em La Kì Kì từng đại diện cho trường tôi
tham gia rất nhiều cuộc thi diễn thuyết, và đã được rèn luyện rất tốt.”

Vì máy quay còn chưa tắt, nên nhiếp ảnh gia cũng thuận tiện quay luôn

mấy lời ca tụng của giáo viên, phóng viên đứng bên cạnh nói: “Chuyện này
chúng tôi hiểu, sau khi trở về sẽ bàn với lãnh đạo để thêm một vài cảnh
nữa, để có thể thể hiện toàn diện hơn môi trường của các lớp sắp tốt
nghiệp.”

Giáo viên trưởng bộ môn không ngờ mấy câu khoe mẽ của mình lại có

hiệu quả, nên rất vui vẻ, lại tiếp tục đi cùng phóng viên và nhiếp ảnh gia
đến khu cấp Ba: “Ở bên kia là khu cấp Ba của trường chúng tôi.

Máy quay đã tắt, mọi người đều thực nhẹ nhàng, phóng viên tràn đầy chờ

mong nói: “Nghe nói cậu Trần Kính, con của phó giám đốc đài truyền hình
chúng tôi học ở trường Nhất Trung.”

Giáo viên trưởng bộ môn vội cười nói: “Đúng vậy, em Trần Kính là một

học sinh cực kỳ ưu tú…” Vậy là cô giáo này đem tất cả thông tin mình biết
về Trần Kính ra kể cho phóng viên và nhiếp ảnh gia nghe, hai người say
sưa lắng nghe, hiển nhiên là họ hứng thú phỏng vấn học sinh cấp Ba hơn
nhiều.

Thấy họ không để ý đến mình, tôi liền làm ra vẻ tò mò, hứng thú, đi theo

họ, có điều, giáo viên của tôi cũng khá gian xảo, còn chưa tới khu cấp Ba
đã phát hiện ra mưu kế của tôi, một giáo viên nói:

“La Kì Kì, em…”

Tôi không đợi thầy ấy nói xong, liền tiếp lời của giáo viên trưởng bộ

môn: “Hồi tiểu học em cũng ngồi cùng bàn với bạn Trần Kính ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.