THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 448

Cây liễu mọc bên bờ sông xanh um tươi tốt, sáng sớm gió mát mang theo

không khí ẩm ướt, có mùi thơm ngát của cỏ cây hoa lá.

Tôi ngồi bên bờ sông, tháo giày, ngâm chân dưới nước.

Nhắm mắt lại, tất cả ký ức dường như đều hiện ra trước mắt.

Năm tuổi, rời xa ông ngoại, trở lại bên cạnh bố mẹ.

Sáu tuổi, đến trường, lại tạm nghỉ học.

Bảy tuổi, học ở trường tiểu học quân đội, quen biết Hiểu Phỉ.

Tám tuổi, chuyển nhà đến thành phố này, gặp được Trương Tuấn.

Chín tuổi, chống đối cô giáo Triệu, trốn học đến quán game, gặp Tiểu

Ba.

Mười tuổi, ngồi cùng bàn với Trần Kính, gặp cô giáo Cao.

Mười một tuổi, Quan Hà chuyển trường đến học cùng lớp.

Mười hai tuổi, tôi gặp lại Hiểu Phỉ, gặp cô giáo Từng Hồng.

Tôi từng nghĩ rằng thế giới này cho tôi quá ít, nhưng bình tâm suy nghĩ

lại, tôi nhận được ít thật sao?

Bố Hiểu Phỉ luôn đánh mẹ cậu ấy, cậu ấy đối mặt với một gia đình bạo

lực; bố Quan Hà mất sớm, Quan Hà phải ăn nhờ ở đậu, phải nhìn mặt lựa
lời để lấy lòng bố dượng và anh chị; bố Tiểu Ba mất sớm, tinh thần mẹ anh
thay đổi thất thường, kinh tế luôn luôn khốn quẫn; Lâm Lam tuy có cả bố
lẫn mẹ, nhưng mẹ lại làm nên chuyện xấu hổ rồi ly hôn, cô ấy thay mẹ nhận
những lời đồn đại, những chuyện nhảm nhí; cố gắng, nghiêm túc học tập,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.