THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 477

Trở lại chỗ nghỉ ngơi của lớp tôi, phát hiện địa bàn của lớp tôi đã bị lớp

10-4 chiếm, đám “thỏ non” của lớp tôi cố ý kêu la với Thẩm Viễn Triết:
“Sếp Thẩm, cậu phải ra mặt làm chủ cho chúng tớ!”

Tống Bằng lại dẫn đám “thỏ non” của lớp mình đến nói với Trương

Tuấn: “Lớp trưởng, cần nhờ cậu cho chúng tớ chỗ dựa rồi.”

Có vài bạn trong lớp nói tình hình trước mắt cho Thẩm Viễn Triết,

Trương Tuấn cũng ở bên cạnh lắng nghe.

Con trai lớp tôi và con trai lớp 10-4 vẫn đang la hét ầm ĩ, Thẩm Viễn

Triết nhíu mày, Trương Tuấn lại cười rộ lên, uống nước đậu xanh, nói
chuyện với Quan Hà, coi như chuyện này hoàn toàn không liên quan đến
mình. Thẩm Viễn Triết muốn làm chủ tịch hội học sinh, nhất định cậu
không muốn xảy ra chuyện gì, Trương Tuấn không có mục tiêu to lớn gì,
nên cũng chẳng nóng lòng lập công, lại biết Thẩm Viễn Triết nhất định sẽ
nghĩ cách giải quyết, nên đương nhiên cậu ta vẫn vui vẻ nhàn nhã.

Tôi thật sự mệt mỏi, chỉ biết là thời gian nghỉ ngơi có hạn, không c tâm

trạng nghe họ đấu võ mồm, nên tôi chen vào đám con trai, tìm một chỗ râm
mát nhất, cũng là chỗ chính giữa, đặt mông ngồi xuống. Lúc ngồi xuống,
vẫn còn bực tức nói: “Dịch ra một chút, dịch ra một chút.” Để cho đám con
trai hai lớp đứng dẹp ra, cho tôi một chỗ thoáng mát mà ngồi.

Dù là nam sinh lớp tôi hay lớp 10-4 cũng không kêu một tiếng, tất cả đều

im lặng bắn ánh mắt tóe lửa về phía tôi.

Giữa một đám con trai lại có một đứa con gái là tôi, vẻ mặt bọn họ đều

quái lạ, tôi uống nước đậu xanh, biểu tình rất là vô tội, các cậu cứ tiếp tục
tán gẫu đi, tớ chỉ ngồi ở đây thôi! Chẳng lẽ các cậu có thể ngồi, mà tớ lại
không thể à?

Cậu Tống Bằng cầm đầu kia hắng giọng, định không thèm để ý tới tôi,

nhưng thấy vậy thì không yên. Sắc mặt cậu ta rất nghiêm túc, dùng ánh mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.