THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 495

nghĩ rằng mình có trí nhớ tốt, nhưng đây là trường trung học phổ thông
Nhất Trung, là nơi tụ hội của những học sinh giỏi nhất toàn thành phố,
thậm chí toàn tỉnh, hiển nhiên trí nhớ của Lâm Y Nhiên cũng không hề thua
tôi.

Dương Quân nghiên cứu bài kiểm tra của tôi một lúc, đột nhiên kêu lên,

nói với Lâm Y Nhiên: “Cậu có thấy không? Nếu tính thành tích ba môn
toán lý hóa của La Kì Kì, thì sẽ đứng thứ hai trong lớp đó, chỉ kém cậu vài
điểm thôi, cậu gặp nguy hiểm đấy nhé!”

Trong lòng tôi có chút bực tức, sao cái cậu Dương Quân này lại nói như

vậy? Lâm Y Nhiên cười nói: “Đúng vậy, kết quả toán lý hóa của cậu ấy thật
tốt.”

Dương Quân ôm đầu nói: “Không được, tớ muốn đổi chỗ ngồi, tớ muốn

ngồi cùng chỗ với các cậu. Hồi trung học cơ sở tớ được giáo viên coi là học
sinh giỏi toán lý hóa đó, vậy mà bây giờ còn kém hơn cả hai bạn nữ, tớ
không phục.”

Vài phần bực tức trong lòng tôi lập tức tiêu tan, hóa ra cậu ấy là người

không có ý xấu, tôi đúng là đã lấy dạ tiểu nhân để đo lòng quân tử rồi.

Lâm Y Nhiên mím môi cười, thật điềm đạm nho nhã, làm cho người ta

phải chú ý, vậy mà tôi không hề biết cô bạn ngồi trước mình lại có thành
tích tốt như vậy.

Dương Quân là người theo phái hành động, nói muốn đổi chỗ ngồi liền

đổi chỗ ngay, với chuyện ngồi cùng bàn với tôi, cậu ta dùng cách đánh triền
miên không dứt, ngày nào cũng sờ móng ngựa, móng ngựa bị làm phiền
mãi, rốt cuộc cậu cũng được chấp nhận ngồi cạnh tôi. Dương Quân mừng
rỡ chuyển đến ngồi cùng bàn với tôi, bắt đầu theo dõi gần gũi tôi và Lâm Y
Nhiên, chuẩn bị tùy thời cơ vượt qua chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.