THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 505

Con người và câu chuyện hồi trung học cơ sở, dường như đang cách tôi

ngày một xa xôi, bao gồm cả cô gái trầm mặc ít nói, lạnh lùng quật cường
La Kì Kì.

Từ một cô gái hướng nội, trầm mặc, cho đến bây giờ, khi các bạn của tôi

nhắc đến tôi, sẽ vừa lắc đầu vừa cười, khoa trương nói: “A! La Kì Kì à, cái
cậu ấy lúc nào cũng làm ầm ĩ, đặc biệt thích đùa dai, có thể làm bạn lúc thì
cười, lúc thì khóc, giáo viên cũng chẳng có cách nào với cậu ấy.”

Họ đều không nghĩ tôi lạnh lùng quật cường, trong mắt họ, La Kì Kì hoạt

bát hiếu động, nghịch ngợm, hay gây chuyện, thích chơi đùa, có thể làm
bạn với tất cả con trai. Các nữ sinh nếu thích nam sinh nào, đều nhờ tôi
truyền thư cho.

Tôi nghĩ con người đều thích cuộc sống dưới ánh sáng, không ai thích

lưng đeo ba lô bôn ba khắp nơi, tôi cũng không ngoại lệ. Tôi dần thích cuộc
sống hiện tại, hưởng thụ sự yêu mến đến từ giáo viên, bạn học, bố mẹ và
người thân, ngày nào cũng cười vui vẻ, thoải mái, nghiêm túc nỗ lực học
tập, đồng thời hưởng thụ vinh quang mà mình có được.

Tôi bắt đầu cất giấu Tiểu Ba và Hiểu Phỉ ở nơi sâu kín nhất trong trái

tim.

Có lẽ, đây mới là bản chất của con người, dù có nhiều đau xót đến đâu,

chúng ta cũng có thể khép nó lại, dù có nhiều đau đớn và mất đi, chúng ta
cũng có thể quen.

Có thể gọi là —— kiên cường, cũng có thể gọi là —— quên đi.

Gần đến kỳ thi giữa kỳ, Dương Quân lại ủ rủ không phấn chấn.

Tôi hay trêu đùa hỏi cậu: “Cậu không có ý định lật đổ tớ à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.