THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 522

là “Mặt nạ hát nói”, tớ rất thích bài đó, thấy nó vừa sôi động vừa tình cảm,
có ý nghĩa, nên tớ đã đến thư viện mượn sách kinh kịch để xem.”

Tên gốc của “mặt nạ hát nói” là “Thuyết xướng kiểm phổ”. Bài hát đó

đây:

Tôi lấy quyển sách vẽ đã xem hai ngày nay cho mọi người nhìn qua, nói

tiếp: “Trường Nhất Trung hình như chưa từng biểu diễn cái gì có nội dung
liên quan đến kinh kịch. Hát những bài đang lưu hành thì quá thông
thường, múa hiện đại cần có năng khiếu, không cẩn thận còn bị loại ngay từ
khi kiểm duyệt, nên lớp nào có khả năng sẽ biểu diễn múa dân tộc, tiết mục
của lớp mình lại càng mới mẻ.”

Thẩm Viễn Triết nói: “Ý tưởng rất hay, nhưng thực hiện rất khó, đạo cụ

của kinh kịch rất quý, nhất định sẽ không dễ mượn.”

Tôi nói: “Chuyện này tớ cũng nghĩ tới rồi. Có thể dùng quỹ lớp mua vải

trắng, sau đó vẽ mặt nạ trong bài “Mặt nạ hát nói”, kết hợp với bài hát, biến
đổi đội hình, cái này phụ thuộc vào ý kiến của tất cả mọi người, dù sao mục
đích chính là thấy được văn hóa vẽ mặt nạ trong kinh kịch.”

“Rất nhiều việc phải làm đấy, tìm ai vẽ bây giờ?”

Tôi cười nói: “Tớ từng học vẽ, có thể vẽ một chút, cả Vương Thiến cũng

biết vẽ, nếu cậu ấy có thể giúp tớ một tay thì tốt rồi.” Khi tôi học ở lớp vẽ
đã thấy cô ấy, giáo viên nói cô ấy rất có tài. Tôi đưa quyển sách cho các
bạn, để họ truyền cho Vương Thiến.

Trong lớp yên lặng một lúc, tất cả đều kích động, cảm thấy chuyện này

khá mới mẻ, ý kiến này cũng có thể được, hơn nữa chủ đề vô cùng tích cực,
chỉ cần các giáo viên nhìn thấy sẽ thích ngay.

Mã Lực lớn tiếng nói: “Tớ sẽ nhào lộn, trong cảnh đánh nhau, tớ sẽ lao

ra, giống như trên TV ấy. Khi còn bé tớ đã tập võ, sau đó lại bỏ vì không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.