THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 571

Trương Tuấn, Cổ công tử, Chân công tử và vài cậu con trai nữa đang đấu

bóng rổ, Hoàng Vi và mấy bạn nữ đang ngồi cạnh xem trận đấu.

Tôi đi đến bên sân bóng rổ, yên lặng đứng đó. Bảy nam sinh chia làm hai

đội, chơi một trận đấu không đối xứng đội hình, nhưng chơi rất ngang tài
hăng say, kỹ thuật của Trương Tuấn rất nổi bật, Hoàng Vi và mấy cô gái kia
càng không ngừng vỗ tay ủng hộ cậu.

Dương Quân chơi bóng rổ cũng rất giỏi, đáng tiếc Dương Quân không ở

đây, nếu không hai người họ nhất định có thể ngang sức ngang tài.

Tôi miên man suy nghĩ một lúc, thật sự không có dũng khí cao giọng gọi

cậu lại trước mặt mọi người, thế nên, chỉ có thể yên lặng xoay người rời đi,
cúi đầu, vừa đi vừa đá những mảnh đá vụn trên đường.

Phía sau truyền đến tiếng bước chân vội vã, không chờ tôi quay đầu, một

người tỏa khí nóng toàn thân đã đi đến bên tôi, là Trương Tuấn. Cánh tay,
cổ, mặt cậu đều dầy đặc mồ hôi, vì vận động mạnh mà hai má cũng đỏ
bừng lên, toàn thân tản ra hương vị vô cùng khỏe mạnh và nam tính.

Trong nháy mắt, tôi cũng không biết vì sao, cảm thấy mặt mình nóng hết

lên, vội quay đầu, nhìn chằm chằm vào trước mũi chân, bước đi thật nhanh.

Cậu cũng không nói, chỉ trầm mặc đi theo tôi.

Tôi đi một lúc, rung động trong lòng dần dần bình ổn lại, bước đi chậm

hơn, cậu cũng tự nhiên đi chậm.

Tôi dừng bước, xoay người nhìn cậu, cậu cũng lập tức đứng lại.

Tôi cố gắng giấu kín những cảm giác rối bời xuống chỗ sâu nhất trong

lòng, vô cùng lý trí, vô cùng bình tĩnh nói: “Tớ đã nhận lời giải thích của
cậu, ngày mai không cần đi theo tớ nữa, tớ sẽ quên tất cả những chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.