THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 585

Chúng tôi cùng đi Lao Sơn, trên núi khắp nơi đều là nước, mọi người

vừa đi vừa chơi rất vui vẻ.

Lao Sơn: (có nghĩa núi Lao) là một ngọn núi nổi tiếng ở tỉnh Sơn Đông,

Trung Quốc. Núi này cách thành phố Thanh Đảo 30 km về phía Đông, và là
một điểm thu hút khách tham quan quan trọng.

Không ngờ gặp được đạo sĩ mặc áo dài đen trắng, tóc búi cao, tôi bắt

chuyện với người ta, tán gẫu về cuộc sống hàng ngày, về văn hóa đạo giáo,
về mây, về mưa ở Lao Sơn…

Nhân vật dưới ngòi bút của Bồ Tùng Linh hiện ra trước mắt, thật sự có

rất nhiều lời muốn nói.

Bồ Tùng Linh (1640-1715) tự là Liêu Tiên và Kiếm Thần, cũng có người

gọi ông là Liễu Tuyền cư sĩ, là một văn sĩ người Trung Hoa dưới triều đại
nhà Thanh. Ông được biết đến nhiều với tác phẩm Liêu trai chí dị

Chân công tử và Cổ công tử chơi không biết chán, lôi kéo Lâm Y Nhiên,

giơ máy ảnh ra chụp, đi đi lại lại, chỉ có Trương Tuấn ngồi bên cạnh nghe
chúng tôi nói chuyện phiếm.

Vào năm đó đạo sĩ đều là những đạo sĩ chân chính, không giống như bây

giờ có rất nhiều người giả danh lừa đảo, hai đạo sĩ tán gẫu cùng chúng tôi,
chủ động làm hướng dẫn du lịch cho chúng tôi, đi dạo trong các hang động
ở Lao Sơn, giảng về nguồn gốc của các hang động.

Đi cùng nhóm đạo sĩ, tôi và Trương Tuấn không dùng thang treo, mà

được họ dẫn đi đường hoang dã, mới đầu còn có đường, nhưng sau đó lại
không còn con đường nào nữa.

Tôi muốn trèo lên vách đá bên cạnh, Lâm Y Nhiên lại không chịu mạo

hiểm, cũng khuyên tôi không nên trèo, tôi nhìn cô ấy cười: “Đã đến đây rồi,
nếu không được mở rộng tầm mắt, sau này lại thấy tiếc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.