THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 757

Ngoài gập bụng ra, thành tích những bài thi khác của tôi đều vô cùng thê

thảm, nếu chạy tám trăm mét mà không đạt tiêu chuẩn, tôi sẽ… tôi cũng
không biết mình nên làm cái gì bây gi.

Ngày thi chạy tám trăm mét, sáng sớm trời có mưa nhỏ, không khí ẩm

ướt mát mẻ, tất cả con trai trong lớp đều chúc mừng tôi: “Ông trời đang
giúp cậu đấy, cậu nhất định có thể qua.”

Tôi đau khổ nhíu mày nói: “Cảm ơn lời chúc của mọi người.”

Lúc thi, con trai lớp tôi dàn đều quanh sân thể dục cổ vũ tôi cố lên,

nhưng tôi vẫn chẳng khá hơn tí nào, hai chân cứng đờ, chạy càng ngày càng
chậm, họ không thể tin được than thở: “Mới là vòng thứ nhất thôi!”

“La Kì Kì, đằng trước có một triệu tệ chờ cậu ấy.

“La Kì Kì, đằng sau có tên dê cụ đang đuổi theo cậu kìa, ô —— ô ——

chạy nhanh lên nào!”

“La Kì Kì, đằng sau có một đám hổ hung mãnh đang đuổi theo cậu,

không chạy nhanh lên chúng sẽ làm thịt cậu đó, ngao —— ngao —— “

Giáo viên thể dục trẻ tuổi không hiểu nổi, sân thể dục thành thảo nguyên

châu Phi từ khi nào thế? Cười ra lệnh cho đám con trai lớp tôi ngậm miệng
lại.

Con trai lớp tôi dùng đủ mọi cách cũng không thể làm tôi chạy nhanh

hơn. Tôi vốn rất có niềm tin, hy vọng mình bỗng chốc có thể chạy nhanh
một chút, nhưng đến lúc nhìn thấy Trương Tuấn đứng trong đám người, sức
lực toàn thân tôi đều trôi đi hết, lòng chỉ còn nỗi cam chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.