THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 825

các bạn, thầy hiệu trưởng nói chỉ cần có một hai bạn muốn khiêu vũ, âm
nhạc sẽ vì họ mà vang lên.”

Lúc đầu, các bạn đều là người này nhìn người kia, người kia nhìn người

này, ngại ngùng lên sân khấu, rất nhanh đã có vài nam sinh dắt tay bạn gái
mình, không ít tình yêu bí mật được ra ánh sáng, làm cho rất nhiều tiếng ồn
ào nổi lên.

Rất nhiều bạn không biết nhảy, những người biết nhảy lại không nhảy,

đèn màu chiếu đến sàn nhảy ngoài trời, nơi nơi đều là những thân ảnh tuyệt
đẹp hoặc ngây ngốc.

Dương Quân ngồi lên bàn bên cạnh tôi, ngẩn người nhìn Đồng Vân Châu

đang nhảy.

Tôi nói: “Nếu cậu muốn, đi mời cô ấy nhảy một điệu đi.”

Dương Quân buồn bã chán nản: “Tớ không biết khiêu vũ.”

Tôi đi ra, vỗ vỗ bả vai Đồng Vân Châu: “Cậu mời Dương Quân nhảy

một điệu nhé!”

Đồng Vân Châu sửng sốt một chút, lập tức nói: “Được.”

Cô ấy lại gần mời Dương Quân nhảy, Dương Quân nhăn nhó nói: “Tớ

không biết nhảy.”

Đồng Vân Châu tự nhiên hào phóng cười nói: “Vì vậy, điệu nhảy đầu

tiên của cậu mới cần một người bạn nhảy biết nhảy.” Cô ấy vươn tay với
Dương Quân, tôi đẩy Dương Quân, Dương Quân đỏ mặt, cầm tay Đồng
Vân Châu.

Trong tiếng nhạc, đám bạn bắt đầu túm tụm ra về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.