THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 844

Tôi đưa cái hộp ấy cho em gái: “Em có thể giúp chị giữ nó không? Nếu

sau này chuyển nhà, chị không ở nhà, mấy thứ này sẽ nhờ em giúp chị
chuyển đến Tây An.”

Em tôi nhìn cái hộp bị niêm phong dày đặc, những tờ giấy niêm phong

chằng chịt, tờ nào cũng có chữ ký của tôi, nó không vui lắm: “Hừ! Nếu chị
không tin em, sao lại đưa cho em giữ?”

“Em thích nghe trộm điện thoại của chị, nhìn lén chị, chị đưa cái này cho

em giữ, không muốn em nhìn lén. Em có thể đồng ý không? Chị có thể tin
em một lần không?”

Em tôi do dự một chút, nói: “Không xem thì không xem, chỉ là mấy

quyển sách của chị thôi mà! Nhưng em phải có thù lao vì đã giữ cái này
cho chị, sau khi chị đi làm, phải cho em tiền tiêu vặt.”

“Không thành vấn đề.”

Có tiền tài hứa hẹn, em gái tôi vô cùng nghiêm túc, cẩn thận để cái thùng

xuống dưới gầm giường của mình.

Tôi nhìn quanh phòng mình, có cái gì tôi muốn mang đi?

Trên giá sách, có bản chép tay chuyện “Ỷ Thiên Đồ Long Ký” của ông

ngoại, tôi rút chúng ra, lấy một cái túi ni lông bọc cẩn thận. Đây là tôi lúc
ban đầu, cũng là những kỷ niệm tốt đẹp nhất, tôi sẽ mang nó rời đi, hướng
về tương lai còn chưa rõ, dù có thuận lợi hay khó khăn, chỉ cần nhìn thấy
chúng, tôi sẽ nhớ, tôi đã từng được yêu thương sâu đậm.

Tôi lấy cớ mệt mỏi, lên giường nghỉ sớm.

Ngủ thật sự không an ổn, một đêm mộng mị, sáng sớm sáu giờ tôi tỉnh

lại vì tiếng mưa rơi tí tách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.