THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 854

Nhưng, anh luyến tiếc, cho dù biết rõ cô không cần mình, anh vẫn không

nỡ chia tay.

Nhà trường mời các học sinh ưu tú đã thi đỗ đại học về trao đổi với học

sinh khóa dưới, Kì Kì ngồi cách anh không xa ở đằng trước, người bên trên
nói cái gì, một câu anh cũng chưa nghe, mà luôn luôn nhìn cô.

Hai mắt cô sáng ngời, nhìn nhóm sinh viên Thanh Hoa và Bắc Kinh, khi

thì trầm tư, khi thì mỉm cười, anh cảm thấy khổ sở, anh chẳng phải là
những nam sinh ưu tú đó, có thể hấp dẫn khiến cô nhìn với ánh mắt chăm
chú.

Từ hồi nghỉ đông năm lớp 11, khi cô giáo Cao hỏi Kì Kì muốn vào

Thanh Hoa hay Bắc Kinh, anh liền cảm thấy áp lực cuồn cuộn mà đến, bắt
đầu hoang mang đoạn tình cảm này cuối cùng sẽ thoát ra ở nơi nào?

Lúc ấy, anh nói với mình rằng chỉ cần hai người yêu nhau, anh sẵn sàng

cố gắng hết sức mình, nhất định có thể vượt qua khó khăn để được ở bên
nhau.

Mà ngày đó, anh nhìn Kì Kì, rõ ràng gần trong gang tấc, lại cảm thấy cô

đang cách anh ngày càng xa, giữa hai người tựa như bị vắt ngang bởi một
Hồng Câu, dù cố gắng thế nào cũng không thể vượt qua.

Hồng Câu: chia cắt Hoàng Hà và Hoài Hà trong chiến tranh ở Trung

Quốc cổ đại. (chú thích ngắn gọn)

Bi thương dày đặc tràn ngập trái tim anh, anh luôn làm những chuyện

ngây thơ. Thầm nói với lòng mình, nếu sau đó, cô nghiêng đầu liếc mắt một
cái, như vậy sẽ chứng minh duyên phận vẫn còn, anh sẽ đi tìm cô, nhận lỗi
với cô. Nói với cô rằng dù cô muốn bay xa về phía trước như thế nào, anh
cũng dùng hết sức mình đuổi theo.

Nhưng, không có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.