THÔN QUÊ LIỆT TRUYỆN - Trang 29

HỒI THỨ VII

ĐĨ CHU ĐI MÁT XA

Thử chơi cái chốn tang bồng
Thuyền quyên ứ hự, anh hùng biết chăng

---

❊ ❖ ❊---

C

ưới vợ cho con trai xong, Đĩ Chu dự tính còn ở chơi Vũng Tàu vài

tháng. Công việc đầu tiên là phải sang sửa cho vợ chồng thằng con cái nhà.
Hai gian thưng lá dừa lợp bằng phirôximăng, một gian làm phòng ngủ, một
gian tiếp khách, đó là món hồi môn vợ chồng Tư Quẹo tặng cho cô út. Vô
nghề nghiệp, lại đi ở rể, đời thằng Chạch thế là tươm chán. Nhưng món gia
tài này thì mới ghê: ấy là một ao nuoi tôm năm trăm mét vuông mà vụ đầu
tiên Chạch đã thu lãi gần hai mươi triệu đồng. Cả một món hồi môn lớn
như thế, con gái quê Đĩ Chu có nằm mơ cũng không thấy. Thích nhất là lời
tuyên bố của ông Tư Quẹo sau tiệc cưới: “Tôi cho thằng Hai, con út cái ao
tôm để chúng lo sinh kế. Tôi không cho con cá mà cho bọn chúng cái cần
câu. Cho cá chỉ ăn vài bữa hết vèo, cho cần câu thì tự lo sống cả đời”. Bà
Tư Quẹo thì bảo: “Lẽ ra hai đứa phải đưa nhau về quê nội cúng tổ tiên,
chào họ hàng! Nhưng thằng Hai đi thì lấy ai trông ao tôm. Thôi, ông tha tội
cho lũ trẻ nghe. Cho hai đứa thư thư đến Tết”. Đã nói đến như thế là hết
nhời, chí lí quá đi. Đĩ Chu bảo: “Ông bà đã dạy thế thì tôi đâu dám trách cứ
các cháu. Tôi sẽ viết thư về thưa chuyện với làng xóm họ hàng và cũng xin
tình nguyện ở lại đây ít ngày giúp hai cháu trong lúc chúng mới ra ở riêng”.

Được bố trợ giúp, hăng máu, Chạch thuê luôn công đất của Tám Quới,

hai bố con mướn nhân công cùng đào đắp hơn nửa tháng, thành một ao
theo đúng tiêu chuẩn nuôi tôm công nghiệp. Vụ tới này, Chạch sẽ thả một
vạn tôm sú giống Post 15. Nếu trời cho trúng, vụ cuối năm bét ra cũng lãi
hơn chục triệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.