THÔN QUÊ LIỆT TRUYỆN - Trang 54

chi mà phải giấu chị Chi, hỉ? Em có tranh vợ cướp chồng chi? Phải năm
năm sau khi thằng Hoài Bắc ra đời, anh mới cưới chị Chi kia mà. Vả lại,
bây chừ mạ con em đã quá đầy đủ về vật chất rồi. Ngoài ngôi nhà ba tầng ở
thị thấn Cam Lộ, em còn có bốn thiên hồ tiêu ở trong Cùa, thằng Hoài Bắc
có Công ty xuất nhập khẩu tổng hợp đóng trên Lao Bảo. Mạ con em cần chi
tiền bạc. Em xin nói với anh lần này: Em và con chỉ cần tình người. Chừng
nào thằng Hoài Bắc chưa về làng Nguyễn của anh, chưa được thắp nén
hương để nhận ông bà, họ hàng thì em vẫn chưa xứng đáng là một người
mẹ…”.

Trời ơi, chai sạn đến như Đĩ Chu, mà đọc đến đây cũng không cầm nổi

nước mắt. Y đặt tay lên ngực, xiết nhẹ. Tưởng như tim y cũng đang đau
nhói. Y thương người đàn bà ở vùng gió Lào, cát trắng kia, hay y ghen vì
một tình yêu quá lớn mà đời y không thể có. Giáo giới quả là hạnh phúc.
Hạnh phúc hơn y rất nhiều. Hoá ra em gái y cũng yêu hắn. Đọc những dòng
thư này, cô Chi dù có xuống tóc đi tu cũng phải biến thành sư tử. Đời là thế.
Chém cha cái kiếp lấy chồng chung. Bà Hồ Xuân Hương chửi vậy còn là
nhẹ.

Không thể kìm được sự bái phục, và cũng để tỏ rõ lập trường của ông

anh rể, Đĩ Chu chủ động tìm gặp giáo Giới.

- Chú đừng chấp cô ấy làm gì. Đàn bà không đái qua ngọn cỏ ấy mà -

Sau khi gọi hai chai bia Kim Bài và hai gói lạc rang, Đĩ Chu vừa trịnh trọng
giót hai cốc bia ngầu bọt vừa bảo giáo Giới thế.

- Dạ, không, nhà em đâu dám đái…
- Nào, uống đi… Chú đừng tưởng tôi không biết gì. Hôm vừa rồi, tôi

mới chửi cho một trận. Mình là vợ, không được phép cưỡi lên bụng
chồng…

- Đâu có… - Giáo Giới đưa tay gãi đôi vành tai đỏ lựng.
- Dào ôi, tao là anh nó, tao còn lạ gì - Đĩ Chu khà một tiếng, cạn hết vại

bia - Nhưng mà cũng tại chú đào hoa quá. Nhà thơ có khác. Được đàn bà
yêu đến thế, vợ đếch nào chẳng ghen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.