THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 126

khiến người nghe lòng rối bời bời.
Cuối cùng là một loạt âm thanh gấp rút như ngựa phi, ngũ âm cùng tấu
lên sắt sắt bên tai khiến người nghe thất thần lạc chí. Nói cho đúng nếu Yến
Lăng Vân không kịp thời cảnh giác và vận công kháng cự lại tiếng đàn thì
không biết tình hình sẽ ra sao. Vì khúc tỳ bà độc tấu của Khuyết Hàn
Hương có tên là Thất Tình Ma Âm cố ý thử thách khuất phục chàng, xưa
nay rất ít người chống cự được tấu khúc ấy của nàng.
Một lúc sau nàng vẫn thấy tiểu thư sinh chú mục nhìn vào mấy ngón
tay nàng, miệng lại cười nhạt, không động tơ hào. Bất giác nàng vừa kinh
ngạc vừa vui mừng tự nghĩ thân phụ quả nhiên có nhãn lực hơn người,
thiếu niên này thế gian ít có. Vừa lúc ấy phụ thân nàng cũng bật cười ha hả:
- Hay lắm! Hương nhi đã thấy lời của cha không sai chứ?
Rồi chuyển qua nhìn chàng:
- Tài mọn của tiểu nữ có xứng đáng với nhã hứng không?
Tự nhiên Yến Lăng Vân là khách đâu dám phê bình, vội vàng xưng
tụng:
- Khuyết cô nương thần thủ tuyệt kỹ, tiểu sinh lấy làm khâm phục!
Chàng liền đứng hẳn dậy, ôm quyền:
- Đa tạ lão tiền bối quá yêu, trời không còn sớm nữa, vãn bối xin cáo
từ.
Quả nhiên Miêu Lãnh lão ma giữ lời hứa không hề ngăn cản, mà còn
mỉm cười đáp:
- Được! Chúng ta quân tử nhất ngôn, sau này sẽ tái kiến.
Rồi vẫy tay ra hiệu cho con gái:
- Hương nhi thay cha tiễn khách.
Bây giờ đang là đêm khuya yên tĩnh, trừ tiếng sóng vỗ ven sông và
mặt nguyệt đang chìm xuống phía tây ra bốn bề hoang vu tịch mịch. Ma nữ
Khuyết Hàn Hương tiễn Yến Lăng Vân đến tận bờ hồ rồi rút từ tay áo ra
một vật, hạ thấp giọng nói:
- Tướng công lên đường trân trọng, vật này là tín phù của gia phụ, xin
mang theo bên mình đề phòng có lúc cần đến, chỉ mong không quên ước
hẹn đêm nay. Thứ cho tiểu muội không tiễn xa hơn được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.