THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 14

lạnh như băng, một nóng như lửa giống như xông thẳng vào nội tạng chàng
khiến trăm đốt xương như muốn tan ra, tức thì chàng không hiểu gì hôn mê
bất tỉnh liền.
Không biết qua đã bao lâu chàng mới từ từ tỉnh dậy. Tuy hai khí nóng
lạnh không còn mãnh liệt như lúc đầu nhưng kinh mạch huyệt đạo toàn
thân chàng lúc lạnh lúc nóng như bị hàng vạn con kiến bò cắn bên trong từ
trong huyệt Dũng Tuyền dưới chân lên đến huyệt Bách Hội trên đầu, không
có chỗ nào chịu đựng nổi, thêm khí nặng bốn phương tám hướng như đều
ép lên người chàng, tự nhiên chàng không thể động đậy được chút nào.
Tiểu thư sinh Yến Lăng Vân nghĩ rằng mình ắt chết không biết làm
sao, chỉ nghiến hai hàm răng thành ý chính tâm thực hành Định Tĩnh công
phu tâm pháp của Nho gia để may ra giảm thiểu được đau đớn trong người.
Nào ngờ thật là kỳ quái, chàng vừa chính định tinh thần tức thì hai luồng
khí nóng lạnh lập tức hỗn hợp lại thành một luồng khí ấm tùy theo hô hấp
của chàng mà thăng giáng lưu chuyển khắp tứ chi, bách cốt dịu dàng như
được vuốt ve, chẳng những bao nhiêu đau đớn đều tan biến mà lòng chàng
còn thấy rỗng không cực là thư sướng.
Chàng thử mở mắt nhìn hai lão quái vật bên cạnh: một người toàn thân
tím bầm nóng rực, một người từ đỉnh đầu bốc lên một luồng hắc khí, hai
cánh tay chàng như hai con rồng hút nước, hút cuồn cuộn hai luồng khí một
tím một đen ấy. Chàng chỉ là một thư sinh văn nhược mười tám mười chín
tuổi có bao giờ thấy chuyện kỳ quái như thế, liền đó toàn thân lại thấy hai
luồng khí nóng lạnh tương tranh.
Kinh hoảng, chàng vội nhắm mắt lại, thu nhiếp tâm thần định tĩnh theo
công phu Nho gia giống như một lão tăng ngồi thiền định. Cứ như thế qua
không biết bao lâu bỗng thấy máu huyết trong người bồng bột tinh lực sung
mãn khác thường, thân thể nhẹ nhàng, tay chân cũng tự do cử động.
Chàng lại mở mắt, trời cũng vừa rạng sáng, nhìn lại một đạo nhân một
tục nhân không hiểu tại sao đều nằm co dưới đất không nghe tiếng hơi thở
nào. Đương nhiên đó là cơ hội tốt cho chàng thoát thân. Lập tức chàng
không cần suy nghĩ, lặng lẽ đứng dậy chỉ sợ làm động tới Nhị Quái nên nhẹ
nhàng bước đi xa hơn mười trượng mới dám cất bước chạy cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.