THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 352

thế thì chẳng trách!
Yến Lăng Vân lại cười ha ha (CHỖ NÀY ĐÁNG LẼ LÀ THƯỢNG
QUAN VÂN CHỨ?)
- Rất tốt, rất tốt, đây là ý trời, thiếu hiệp muốn đi chỉ sợ không đi
được.
Đột nhiên mặt y nghiêm lại:
- Lão hủ xin nói thật, tệ chủ vốn là một nữ nhân khuê môn bất xuất
đang cần chọn chồng. Từ khi nghe Yến thiếu hiệp thực hành mấy việc kinh
thiên động địa trên giang hồ, người ngưỡng mộ đã lâu. Hôm nay chỉ cần
thiếu hiệp thề một câu với người và thông qua được “Mê cung” lấy được
thần kiếm tức thành chủ của bản sơn rồi!
Lại một việc kỳ dị nữa. Nếu người khác nghe câu ấy ắt sẽ mừng rỡ cầu
còn không được, nhưng Yến Lăng Vân nghe mấy lời ấy bất giác cau này
lạnh nhạt đáp:
- Tiểu sinh đã có thê thất, nào dám nhận diễm phúc ấy? Tiểu sinh chỉ
muốn nhận lại kiếm chứ không cầu gì khác, nếu các hạ bó buộc tiểu sinh
xin chớ trách tội ngông cuồng.
Cửu Cung kiếm Thượng Quan Vân chỉ lặng lẽ mỉm cười. Đang lúc ấy
đột nhiên thấy dưới chân núi dương lên mấy ngọn cờ hoa sặc sỡ, đồng thời
có người hô to:
- Thượng Quan hương chủ nghe lệnh đây, mau dẫn khách nhân vào
cốc.
Cửu Cung kiếm vội vàng cung tay:
- Tệ nhân đã nghe, mời thiếu hiệp dời chân ngọc, việc xử trí ra sao đến
lúc ấy rồi sẽ minh bạch.
Đương nhiên trong tình hình này Yến Lăng Vân không thể tỏ ra hèn
yếu, lập tức đi theo y tới liền. Khi đi xuống chân núi, xa trông thấy một nơi
u cốc bốn bề bị núi vây bọc, chụ vi rộng có đến hơn mười dặm, giữa đột
khởi nhiều sườn núi nhỏ quanh co, cây cối thâm u phủ rợp bong mát, nước
suối chảy róc rách như đan, cảnh sắc mười phần nhã đạm.
Chỉ chẳng thấy một phòng ốc nào cả và không một bóng người, thật là
cổ quái. Có lẽ đi hơn một khắc nữa, hốt nhiên Thượng Quan Vân vội vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.