THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 466

Lập tức khinh thân như con chim nhạn xuống dưới chân núi. Riêng
Cửu Vĩ Hồ Hàn Hương lại tưởng mỹ thiếu niên ưu ái nàng hơn, cố ý để
một mình nàng ở lại để dễ bề tâm sự, nàng lẳng lơ nhìn chàng cố ý vấp
chân ngã luôn vào lòng mỹ thiếu niên, cười khanh khách:
- Tiểu muội ba sinh hữu hạnh được ân công tử yêu dấu, hôm nay tim
thực cao hứng.
Theo ý nàng chỉ cần nàng ngã vào lòng là đối phương sẽ ôm liền lấy
và nàng cứ chiếm tiện nghi trước Kim Vân Nương cái đã. Nào ngờ đang
lúc thần trí mê mệt vì tình, đột nhiên cảm thấy toàn thân chấn động, bên tai
có tiếng quát nhỏ:
- Tặc nha đầu, ngươi nhận ra ta là ai đây?
Hàn Hương như người tỉnh giấc mộng, tỉnh ngộ người này chính là
địch nhân.
Nhất là thiếu niên áo vàng bấy giờ mặt lạnh như băng, rút từ người
Hàn Hương ra một nắm Đoạt Mệnh Kim Châm rồi cười nhạt:
- Ta giết yêu nữ chỉ bẩn tay, cứ để ngươi nếm chút mùi đau đớn ở
Hoàng Sơn này cho biết.
Tức thì xuất thủ kéo mạnh một cái đẩy Cửu Vĩ Hồ Hàn Hương rơi
luôn xuống đáy vực dưới núi không cần biết nàng sống hay chết. Đồng thời
lúc ấy ngoài xa bảy tám trượng sau một khối đá lớn thò ra một cái đầu nhỏ
và hai con mắt long lanh sáng cười khanh khách:
- Lăng tỷ tỷ, còn tên ác đồ Miêu Lãnh nằm dưới đất kia, tiểu đệ còn có
chỗ cần tới, tỷ tỷ tặng cho tiểu đệ nhé?
Có lẽ mỹ thiếu niên ấy chính là nữ hiệp Lăng Vân Yến cải trang. Nàng
trầm giọng có phần hơi kinh ngạc:
- Tiểu quỷ đầu! Ngươi đến làm gì?
Quay lại nhìn Tang Môn Thần một cái, nàng nói tiếp:
- Ngươi cần tên tặc ấy thì cứ lấy đi.
Chớp mắt sau tảng đá ấy vọt ra một thân hình nhỏ bé, chính là Gia Cát
Ngọc.
Tên Tiểu Thần Đồng này hình như đã chuẩn bị sẵn từ đầu, trong tay có
cầm một sợi dây dài vừa vội vàng cột chặt hai chân Lam Xuân vừa nhăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.