THƯ KIẾM GIANG HỒ - Trang 503

nhận quách đi cho rồi?
Nữ hiệp Lăng Vân Yến đế thêm vào:
- Có lẽ lão quỷ ấy vì tham muốn cái ngọn Thuỷ Tín Phong này nên
muốn chôn xác ở đây chăng?
Trong thoáng chốc lại trao đổi hơn mười chiêu nữa. Đột nhiên Yến
Lăng Vân cười lớn một tiếng, từ thủ chuyển sang công đúng vào lúc lão
quái đang xuất chiêu Lưu Tinh Truy Nguyệt khí lạnh toát ra thấu xương
đánh ập tới.
Chàng xoay thân song chưởng phiên lên thành chiêu Thôi Song
Nghênh Nguyệt cuốn thành hai luồng gió một xanh một đỏ toát ra chân khí
Tam Âm Lục Dương nghênh tiếp thế đánh của đối phương. Hai kình lực
chạm vào nhau phát ra một tiếng bình dữ dội, cát bay đá chạy cây cối rung
rinh.
Bích Nhãn lão quái bị kình lực phản chấn lảo đảo lùi lại liên tiếp ba
bốn bước mới ổn định được thân hình. Còn Yến Lăng Vân bất quá chỉ hơi
dao động, một chút sắc mặt không hề thay đổi, thần uy vẫn lẫm liệt quát to:
- Ngươi còn bao nhiêu bản lãnh hãy thi triển hết thiếu gia coi thử nào?
Lời thường có nói "cờ đã sai một nước là thua cả ván". Bây giờ Bích
Nhãn lão quái đã mất ống sáo quý báu và chứng thực đối phương nội công
hoả hầu đã đạt tới cảnh giới thần hoá, y có hơi rung chuyển cố cất cao
giọng:
- Tiểu tử ngươi chỉ dùng nguỵ kế có gì đáng sợ?
Hiển nhiên câu này y ám chỉ chàng đã đoạt ống sáo của y. Vì vậy Yến
Lăng Vân cười nhạo y:
- Hừ! Đồ không biết thẹn, thiếu gia thèm lấy của ngươi cái gì?
Thiên Sơn Thần Khất bật cười ha hả chen vào:
- Bích Nhãn lão quái, ta khuyên các ngươi hãy cút xéo về Âm Sơn cho
xong, Hoàng Sơn đây là nơi rồng nằm hổ phục, e rằng các ngươi khó bảo
toàn được tính mạng đấy!
Yến Lăng Vân quát to:
- Hôm nay thiếu gia ta không thèm giết các ngươi đâu, sao không chạy
mau đi cho rảnh mắt thiếu gia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.