THÚ PHI - Trang 101

“Cầm nghệ thật sự tuyệt vời.” Độc Cô Hành không khỏi vỗ tay cất lời

tán thưởng.

Vân Khinh nghe lời liền đứng dậy khẽ khom mình cúi đầu nhã nhặn trả

lời y. “Tạ ơn bệ hạ đã khen ngợi.”

Độc Cô Hành lại một lần nữa ngắm nhìn cô thật kỹ lưỡng. “Thanh đạm

u nhã mà tĩnh lặng, như đóa u lan ẩn mình nơi núi rừng thiên nhiên, quả là
một thân khí độ tao nhã.”

Y dừng một chút rồi nhìn thẳng Vân Khinh mà hỏi. “Vào cung với quả

nhân không? Bãi bỏ thân phận nô lệ, ban thưởng cho cô chức nhạc sĩ cung
đình.”

Độc Cô Tuyệt vừa nghe dứt câu, lập tức giận tới tái cả mặt. Hắn cáu

kỉnh trừng mắt với Vân Khinh một cái rồi quay sang định trả lời Độc Cô
Hành. Không ngờ bàn tay của y vốn đang đặt trên vai hắn giờ khẽ khàng
bóp nhẹ một cái, ý bảo hắn không được lên tiếng. Độc Cô Tuyệt thấy thế,
hai hàng lông mày nhăn tít cả lại, rồi xoay qua nhìn Vân Khinh chằm chằm
vẻ đầy dọa nạt, ra điều ngươi mà dám đồng ý, ta đảm bảo ngươi sẽ không
yên thân.

Vân Khinh không thèm nhìn Độc Cô Tuyệt mà chỉ ngẩng đầu nhìn thẳng

hai mắt Độc Cô Hành rồi nhàn nhạt cười. “Đa tạ ý tốt của bệ hạ. Vân Khinh
vô ý với cao.”

Một cơ hội lớn như thế tốt như thế, mà lại dùng một lời từ chối vừa

thẳng thắn lại vừa uyển chuyện như vậy. Phải biết nếu vào Tần vương
cung, tuy giờ chỉ là nhạc sĩ, nhưng chỉ cần vừa mắt Tần vương, sau này
không thành phi cũng có thể thành tần, một bước lên mây. Có điều rõ ràng
con đường đó hoàn toàn chẳng có tí tẹo quyến rũ nào với Vân Khinh cả.

Độc Cô Hành nghe vậy, lập tức đập mạnh một cái lên vai đệ đệ của

mình cười. “Tiểu tử được lắm, cô ta thà chết cũng theo đệ đó nha.”

Khỏi phải nói cũng biết vẻ mặt hiện thời của Độc Cô Tuyệt vô cùng

sáng láng tươi tỉnh. Vân Khinh từ chối thế, khiến hắn ta nghe mà sảng
khoái vô cùng, tuy là biết cô không phải tự nguyện theo hắn như lời vương
huynh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.