THÚ PHI
THÚ PHI
Chu Ngọc
Chu Ngọc
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 55
Chương 55
Âm Công
Âm Công
> Hương hoa nức mũi, bướm lượn ong vờn, tầm mắt trải rộng thấy một
cánh đồng đầy hoa, lan hồ điệp màu hồng phấn, lan hương thảo[1] màu vỏ
quýt, hoa lụa màu xanh da trời[2]… đều đan xen vào nhau cùng khoe sắc.
Bươm bướm bay phấp phới như múa, ong mật ríu rít lượn quanh. Cách đó
không xa còn có một dòng suối trong lành róc rách chảy được ánh mặt trời
chiếu rọi lấp lánh. Một mảnh đất tươi đẹp như gấm vóc.
“Nơi này thật đẹp quá.” Vân Khinh không ngờ phía ngoài mật đạo lại là
một cảnh sắc bồng lai như thế, không nhịn được thốt lời khen ngợi.
Độc Cô Tuyệt thấy chung quanh không có mai phục, khẽ rung cổ tay thu
nhuyễn kiếm lại. Hắn nhìn quang cảnh thiên nhiên hoang dã trước mặt, tay
kia vung lên, phát ra tín hiệu không một tiếng động.
“Aaaaaaa…” Đúng lúc này, một tiếng hét thảm thiết vang đến từ cách đó
không xa, quả thật đã hoàn toàn phá vỡ khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt.
“Âm công?” Vân Khinh kinh ngạc quay đầu nhìn về hướng phát ra tiếng
hét ấy. Lẫn trong tiếng kêu gào thảm thiết còn có cả tiếng nhạc mang theo
sát ý lạnh lẽo như băng. Đó chính là âm công.
Độc Cô Tuyệt vừa nghe thấy thế, sát khí bỗng ẩn hiện trên nét mặt. Âm
công ư, gia tộc Phi Linh ư? Được lắm, hắn còn đang muốn tìm chúng để
tính sổ, chúng lại tự nạp mạng đúng lúc. Lập tức hắn ôm lấy Vân Khinh
tung người bay vọt qua đó.
Một khu rừng trúc, bên trong khu rừng trúc xanh biếc một màu có ba
gian nhà trúc vô cùng tao nhã. Giờ đây trên nóc nhà trúc có một người con
trai đang ngồi, chừng hai mươi ba mươi tuổi chi đó. Trên người anh ta
khoác trường bào thuần trắng, mái tóc đen dài mượt buộc lỏng lẻo sau gáy