THÚ PHI
THÚ PHI
Chu Ngọc
Chu Ngọc
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 6
Chương 6
Cưỡng Hôn
Cưỡng Hôn
> Suốt chặng đường vừa đi vừa nghỉ, Vân Khinh thì không sao cả, chỉ
có ba người kia vốn bị thương tương đối nặng, không thể nào đi bộ nhanh
hơn được mà lại cứ cứng đầu cứng cổ gắng gượng đi tiếp. Thế nên tuy đã đi
khỏi chỗ cũ một đoạn, nhưng cũng chẳng xa là mấy.
“Nghỉ ngơi một chút đi, cứ như vậy cố đi cũng chẳng tốt lắm.” Tới một
chỗ trống trong rừng, Vân Khinh thấy ba người kia quả thật bắt đầu không
gượng nổi, liền ghìm chặt dây cương, rồi đỡ gã đàn ông quần áo bê bết máu
kia xuống ngựa.
“Cô nương, chúng tôi vẫn chống cự được, cô…”
“Cứ làm như vậy đi.” Vân Khinh không chờ vị thư sinh kia nói xong mà
mỉm cười nhẹ giọng cắt ngang. Giọng nói dịu dàng, không hề có vẻ sắc bén
nanh ác, nhưng vẫn khiến người nghe không thể không theo.
Thư sinh kia cùng hai người ăn mặc giống nhau còn lại nghe xong chỉ
biết nhìn nhau. Giọng nói dịu dàng đó, khiến cho ba người họ cảm nhận
được sự quan tâm đầy ấm áp, một sự quan tâm mà không thể miêu tả rõ
được bằng lời.
Ba người phân vân một chốc, vì quả thật họ cũng sắp không gượng nổi
nữa. Nghỉ ngơi một chút cũng tốt, binh mệt ra trận chẳng phải là thượng
sách chút nào.
Lập tức, thư sinh văn nhược kia liền ngồi ngay cạnh Vân Khinh và gã
đàn ông hung ác kia. Hai người thị vệ còn lại chia hai bên trái phải, cách xa
một đoạn ngồi xuống cẩn thận quan sát động tĩnh chung quanh. Tuy nói là
nghỉ ngơi, nhưng từng sợi lông sợi tóc đều dựng thẳng đứng căng thẳng,
hoàn toàn không phải thật sự thư giãn.