vương Độc Cô Hành đã sớm nhìn mãi thành quen, bởi vậy nên ngay cả
đuôi mắt cũng không thèm nhíu lấy một cái.
“Có chuyện gì?” Độc Cô Tuyệt nhìn người mới tới, trầm giọng hỏi.
“Bẩm Vương gia, bệ hạ, lễ bộ Thượng đại phu phái người truyền đến
văn kiện mật.” Vừa nói vừa cầm trong tay phong thư dày dán kín, tám trăm
dặm khẩn cấp, cung kính trình thư lên.
* Đại phu: chức quan to thời Tần, dưới quan thanh, trên quan sĩ.
Độc Cô Tuyệt sắc mặt lạnh lùng nhận lấy, sau đó xé bao thư ra xem, sắc
mặt không có dao động gì lớn, vừa đưa qua cho Độc Cô Hành, vừa phất
phất tay với người mới tới, người đó lập tức cung kính lui ra.
Độc Cô Hành thấy sắc mặt của Độc Cô Tuyệt cũng chẳng biến đổi gì
nhiều, xem ra bức thư gửi tới cũng không phải là chuyện gì xấu, nhanh
chóng mở thư ra xem.
“Đã xây dựng xong Hoàng lăng.” Độc Cô Hành nhìn nhìn văn kiện mật
đưa tới, trên mặt thoáng hiện lên nét vui mừng. Người gửi thư tới là quan
phụ trách trông coi việc thi công xây dựng hoàng lăng, chỉ vì lúc này đang
là thời kỳ căng thẳng, mà thư đưa tới lại là loại tám trăm dặm khẩn cấp, hại
y hoảng chết đi được.
“Đã tính toán Thiên Cương (*) rồi, đã định ra ngày 6 tháng sau sẽ tiến
hành nghi thức niêm phong lăng, hoàng huynh định khi nào thì đi xem
lăng?” Độc Cô Tuyệt nhìn Độc Cô Hành, hoàng lăng là xây dựng cho anh
trai mình, nên tất nhiên Độc Cô Tuyệt muốn Độc Cô Hành tự mình đi chủ
trì nghi thức niêm phong lăng, nhân tiện coi luôn có chỗ nào chưa vừa ý thì
cho người sửa chữa luôn cũng tiện.
* Chòm sao Bắc Đẩu – tính toàn ngày lành thời xưa.
Mỗi đại đế vương khi vừa đăng cơ, chuyện đầu tiên phải làm chính là
xây dựng lăng mộ cho chính mình, tuy rằng khoảng thời gian Tần vương tại
vị chỉ mới vài năm, nhưng Đại Tần trong suốt mấy trăm năm qua, thì đến
thời điểm này mới là mạnh nhất, mới vài năm ngắn ngủi đã xây dựng, sửa
chữa xong hoàng lăng, quả thật là mau lẹ.
“Hôm nay đã là ngày mười chín, nếu tính thời gian thì, bệ hạ, ngày mai
người khởi hành thì may ra mới có thể đến kịp ngày.” Sở Vân nghe là