THÚ PHI - Trang 492

Mặc Ngân, Mặc Ly, Mặc Chi cũng không nói một tiếng nào, đi theo phía

sau Độc Cô Tuyệt, cứ vậy thẳng bước về phía trước. Chỉ cần Đinh Danh
còn ở trong lăng mộ, bọn họ nhất định sẽ giết y, không kẻ nào đã đặt bẫy
bọn họ mà còn có thể ung dung đứng một bên nhìn ngắm, cho dù là chết
sớm hay muộn y cũng phải chết ở trong tay bọn họ, có thế thì mới thỏa
được nỗi hận này.

Trong lăng mộ, Độc Cô Tuyệt, Vân Khinh nhanh chóng rời khỏi chỗ

Thiên Cân Đính, hướng đến chỗ sâu nhất trong lăng mộ mà đi.

Mà bên ngoài lăng mộ, Độc Cô Hành và Sở Vân, tận mắt nhìn Vân

Khinh mỉm cười biến mất ở ngay trước mắt bọn họ, không khỏi đồng loạt
ngẩn người, trong nháy mắt nhảy dựng lên.

“Chết tiệt, Độc Cô Tuyệt, Độc Cô Tuyệt.” Độc Cô Hành đấm thật mạnh

vào cánh cửa đóng kín ngoài lăng mộ, trên mặt là sự lo lắng và đau đớn tột
cùng, trong nháy mắt hai mắt đã một màu đỏ rực.

Môi dưới của Sở Vân mất hẳn một mảng da, đang không ngừng tuôn

máu, hiển nhiên là trong tình huống khẩn cấp vừa rồi y đã cắn nát môi mình
tự lúc nào rồi. Lúc này y mờ mờ mịt mịt, quỳ trên mặt đất, liên tục đấm
xuống mặt đất, cả người tràn ngập sát khí khiến người ta không thể tin vào
mắt mình, con người lúc nào cũng đầy khí chất thư sinh nho nhã như Sở
Vân lại có lúc sát khí bốc đến tận trời như này sao.

“Vương gia …” Một tiếng gào tê tâm liệt phế, vang vọng khắp đất trời,

tại nơi linh khí bức người như này, hồi âm không ngừng vang vọng lại.

“Không, không thể như vậy, quyết không thể để cho Độc Cô Tuyệt chết

ở trong đó được, tuyệt đối không thể.” Hai tay không ngừng đấm vào cánh
cửa đóng kín, Độc Cô Hành hai mắt đỏ bừng, trong mắt hiện lên một nét
tàn nhẫn và kiên quyết tuyệt đối.

Bên trong hoàng lăng cái gì cũng không có, chỉ có một hồ sen chứa đầy

nước bên cạnh tẩm cung mà trăm năm sau y sẽ an nghỉ. Trước mắt có thể
dùng để uống, nhưng dù là một chút đồ ăn cũng không có, với tình trạng
như vậy, con người chỉ có thể cầm cự được vài ngày là cùng.

“Bệ hạ.” Bi phẫn qua đi, Sở Vân nhanh chóng trấn tĩnh và khôi phục lại

tinh thần, lập tức mưu tính. Y biết bây giờ Độc Cô Tuyệt đang mắc kẹt ở