THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 270

" Đó là lý do vì sao anh ấy ra đi." Emma nói, khuôn mặt ngước lên trên.

"Đó là lý do vì sao anh ấy tới Mỹ." Cô quay sang tôi. Trông cô không hề
tức giận, mà trường luôn hé lộ tâm trạng nhẹ nhõm. "Ông cậu xấu hổ. Anh
ấy đã từng nói thế trong một lá thư nhưng tớ có bao giờ hiểu vì sao. Vì anh
ấy cảm thấy hổ thẹn, cảm thấy mình không còn là người đặc biệt nữa."

"Năng lực đó đã bị lấy đi khỏi ông." Tôi nói. Giờ thì tôi đã có câu trả lời

cho một câu hỏi khác: làm thế nào một con hồn rỗng lại có thể đánh bại ông
ngay trong sân sau nhà ông. Ông tôi không hề bị yếu đi, hay thậm chí là đặc
biệt suy nhược. Song các phương tiện phòng ngự của ông để chống lại hồn
rỗng hầu như đã mất hết, và đã từ một gian dài.

"Đó không phải là điều ông nên buồn lòng." Sharon nói, đứng khoanh

tay ngoài ngưỡng cửa. "Một người thì không thể thắng được cuộc chiến đó.
Điều thực sự đáng hổ thẹn là chuyện những xác sống đã làm với công nghệ
của ông. Ông đã tạo ra tiền chất cho mật thần thánh."

"Tôi đã có trả món nợ đó." Bentham nói. " Chẳng phải tôi đã giúp anh

sao? Rồi cả bà nữa?" ông ta nhìn Sharon, rồi sau đó là Mẹ Bụi. Có vẻ giống
như Sharon, bà cũng cần là một người nghiện mật thần thánh. "Suốt nhiều
năm qua tôi vẫn muốn xin lỗi." Ông ta nhìn sang tôi. "Muốn chữa trị cho
ông cậu. Đó là lý do vì sao tôi đã tìm ông ấy suốt thời gian qua. Tôi đã hi
vọng ông cậu sẽ quay lại gặp tôi, và tôi có thể tìm ra một cách để khôi phục
năng lực của ông ấy."

Emma bật cười cay đắng. "Sau những gì ông đã làm với anh ấy, ông còn

nghĩ anh ấy sẽ quay lại để nhận thêm nữa sao?"

" Tôi không nghĩ có khả năng đó, song tôi hi vọng. May thay, sự chuộc

tội tới dưới nhiều hình thức. Trong trường hợp này ở dưới hình hài một
người cháu."

"Tôi không ở đây để giúp ông chuộc tội." Tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.