THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 354

" Cậu thấy gì?" Emma hỏi.

Không có thời gian để giải thích, chỉ có thời gian cho hành động. Tôi

cho tất cả đám hồn rỗng của mình đồng loạt mở tung cửa, và chúng lao vào
trong.

Khắp nơi là những con chim, đang kinh hoàng kêu ầm ĩ.

"Những con chim!" tôi nói. "Căn phòng đầy ắp những Chủ Vòng."

"Cái gì?" Emma nói. "Thế lũ xác sống đâu?"

" Tớ không biết."

Lũ hồn rỗng đang quay người, ngửi hít không khí, tìm kiếm mọi ngóc

ngách.

"Không thể nào!" Cô Peregrine nói. "Tất cả các Chủ Vòng bị bắt cóc

đều ở đây rồi."

" Vậy những con chim này là gì?" tôi hỏi.

Thế rồi tôi nghe thấy một con chim hát bằng giọng choe chóe của một

con vẹt.

"Chạy đi, thỏ, chạy đi! Chạy đi, thỏ, chạy đi!" và tôi hiểu ra, đây không

phải là các Chủ Vòng. Đây là những con vẹt. Và chúng đang kêu tích tắc.

"NẰM XUỐNG!" Tôi hét lớn, và tất cả chúng tôi cùng nhào người nằm

bẹp xuống sau bức tường của khoảng sân, con hồn rỗng mang theo tôi nhào
ngược trở lại.

Tôi điều khiển lũ hôn rỗng của mình lao tới các cửa ra vào song những

quả bom vẹt đã nổ trước khi chúng kịp lao vào cửa, mười quả bom đồng
loạt nổ, vé toang cả ngôi nhà lẫn lũ hồn rỗng trong một tiếng nổ sấm sét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.