THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 400

Caul thở dài. "Nhân nói đến chuyện đó. Cậu biết đấy, tôi đã suy nghĩ: tôi

không chắc cậu có thể kiểm soát được tất cả sức mạnh này không. Cậu là
một người đầu óc yếu đuối, cậu thấy mà. Ý tôi không phải là cậu không
thông minh. Ngược lại, cậu còn thông minh hơn tôi! Nhưng cậu suy nghĩ
như một kẻ yếu ớt. Ý chí của cậu yếu ớt. Chỉ khôn ngoan thôi thì vẫn chưa
đủ, cậu biết đấy. Cậu cần phải xấu xa."

"Không, anh trai! Đừng làm thế!" Bentham cầu xin. "Tôi sẽ là số hai của

anh, là người tin cẩn trung thành với anh... bất cứ vai trò nào anh muốn tôi
đóng..."

Đáng cho ông lắm. Tôi nghĩ. Cứ nói nữa đi...

"Sự khom lưng cúi mình đó chính là điều tôi nghĩ ý đấy." Caul vừa nói

vừa lắc đầu. "Đó là thứ chỉ có thể làm thay đổi ý định của một kẻ yếu đuối
như cậu vậy. Nhưng tôi không bị tác động từ những lời cầu xin ủy mị."

"Không, đây là sự trả thù." Bentham cay đắng nói. "Như thể bẻ gãy chân

tôi và buộc tôi làm nô lệ trong nhiều năm vẫn còn chưa đủ vậy."

"Ồ, dù sao cũng là thế đó." Caul nói. " Đúng là tôi hận cậu vì đã biến tất

cả chúng tôi thành hồn rỗng, song có một đội quân quái vật trong tay với
cây hóa ra lại khá hữu dụng. Nhưng nếu tôi phải thành thực, thì nguyên
nhân tạo chí còn chẳng phải là tính cách yếu đuối của cậu nữa. Nó chỉ là...
là sự khiếm khuyết của tôi với tư cách một người anh, tôi đoán vậy. Alma
có thể nói về điều này. Tôi không thích chia sẻ."

" Vậy thì làm đi." Bentham gắt lên. "Bắn tôi cho xong chuyện đi."

"Tôi có thể làm điều đó." Caul nói. " Nhưng tôi nghĩ sẽ hiệu quả hơn

nếu tôi bắn... thằng nhóc này."

Và hắn chĩa súng nhắm vào ngực tôi rồi siết cò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.