THƯ VIỆN LINH HỒN - Trang 428

"Đó không phải là lỗi của cô, cô P." Emma nói. "Sau những gì ông ta đã

làm với Abe, em cũng không thể tha thứ cho ông ta."

"Dẫu vậy, đáng lẽ ta đã có thể nhân hậu hơn." Bà cau mày, ánh mắt lơ

đãng. "Quan hệ anh chị em có thể thật phức tạp. Đôi lúc, ta tự hỏi liệu có
phải chính những hành động của ta ít nhiều đã tác động đến con đường các
em trai ta lựa chọn hay không. Đáng lẽ ta có thể trở thành một người chị tốt
hơn chăng? Có lẽ, là một Chủ Vòng trẻ tuổi, ta đã quá tập trung vào chính
mình."

Tôi nói. "Cô Peregrine, điều đó thật" - rồi ngừng lại và không nói ra hai

từ lố bịch, vì tôi chưa bao giờ có anh em trai hai chị em gái, và điều bà nói
biết đâu không hề lố bịch.

* * *

Sau đó, chúng tôi vẫn cô Peregrine và một số Chủ Vòng xuống tầng hầm

để chỉ cho họ thấy đầu não Máy Xuyên Vòng của Bentham. Tôi có thể cảm
thấy con hồn rỗng của tôi bên trong buồng năng lượng, yếu ớt nhưng còn
sống. Tôi thấy thương hại nó và hỏi liệu tôi có thể đưa nó ra hay không,
song cô Peregrine nói hiện tại các Chủ Vòng cần cỗ máy hoạt động. Có thể
tiếp cận tới nhiều Vòng Thời Gian như thế dưới một mái nhà sẽ cho phép
họ loan báo rộng rãi tin tức về chiến thắng của chúng tôi khắp thế giới đặc
biệt một cách nhanh chóng, đánh giá thiệt hại đám xác sống đã gây ra và bắt
đầu tái thiết.

"Ta hi vọng cậu hiểu, cậu Potman." Cô Peregrine nói.

"Cháu hiểu... "

"Jacob có một tình cảm đặc biệt với con hồn rỗng đó." Emma nói.

"À." Tôi hơi lúng túng. "Đó là con đầu tiên của tớ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.