THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 139

thế nào để có thể cho người ấy biết mình có hứng thú với người ta nhưng
không quá trắng trợn đây.

Cũng không phải.

Không phải là có hứng thú, giống đột nhiên rơi vào bể tình đầy ắp

hơn.

Trần Bạch Phồn sống lâu thế rồi, lần đầu tiên mới tìm được trái tim

thiếu nữ đang đập thình thịch ở sâu thẳm lòng mình.

Anh biểu hiện chưa đủ rõ ràng à? Trước kia anh cũng đâu có nhiệt tình

như vậy với cô chứ?

Sao cô lại không nhìn raaaa…

An Nhu cũng rất buồn rầu. Rõ ràng cô rất thích mà, không biết giả vờ

làm cái gì nữa.

Chẳng qua cả buổi chiều nay anh đều dành thời gian cho cô, có lẽ gần

cuối năm rồi nên cũng khó xin nghỉ nữa lắm. Với lại vốn cũng không phải
chuyện gì rắc rối, cô không nên quấn lấy anh như thế.

Tốt nhất là đừng gây phiền phức cho anh…

Hơn nữa hôm nay phòng khám bị làm ầm lên như thế, không biết anh

có bị mắng không, nếu mà xin nghỉ thêm hai ngày nữa có khi ngay cả việc
làm cũng không còn thì toi.

An Nhu nghĩ ngợi nhiều quá nên nói luôn: “Đây là việc nhỏ thôi, coi

như em cảm ơn anh vì lúc trước đã đi mua xe với em, anh không cần phải
nghĩ ngợi gì đâu.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.