THỨC ĂN TRONG NỒI, EM TRONG CHĂN - Trang 265

An Nhu cũng xuống xe, cô bước tới cạnh anh.

Lần này Trần Bạch Phồn không chủ động cầm tay cô nữa, anh đi chậm

lại để sóng vai với cô.

An Nhu không biết phải làm gì, cô cúi đầu nghĩ ngợi một lát, đột

nhiên nhớ tới nhưng lời Ứng Thư Hà đã nói với mình.

Thích là được, vui là tốt rồi.

An Nhu bình tĩnh nắm lấy tay anh.

Trần Bạch Phồn như đang suy nghĩ gì, tuy thế anh vẫn cầm lại tay cô

rất tự nhiên.

Chẳng mấy chốc anh đã nói: “Anh nghe thấy em nói chuyện với bạn.”

An Nhu: “…”

Trần Bạch Phồn nắm tay cô bước vào thang máy, anh bâng quơ hỏi:

“Sao anh lại thuần thục được?”

“… Em, em chỉ nói thế thôi.”

Anh nhướng mày nhìn cô: “Có phải em chê anh già không?”

An Nhu cạn lời: “Anh kết luận được cái này từ đâu ra vậy?”

Thang máy đến tầng 5, hai người bước ra ngoài.

Giọng Trần Bạch Phồn nhỏ dần, vừa khàn vừa trầm: “Lúc trước em

thấy anh hai mươi bảy tuổi còn chưa kết hôn thì trông hoảng không chịu
nổi, cứ như kiểu đời này chưa thấy đàn ông hai mươi bảy tuổi còn chưa kết
hôn bao giờ ấy.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.