Tủ sách Thực Dƣỡng
T
T
h
h
ự
ự
c
c
d
d
ư
ư
ỡ
ỡ
n
n
g
g
đ
đ
ặ
ặ
c
c
t
t
r
r
ị
ị
u
u
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
–
–
U
U
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
p
p
h
h
ổ
ổ
i
i
h
h
t
t
t
t
p
p
:
:
/
/
/
/
t
t
h
h
u
u
c
c
d
d
u
u
o
o
n
n
g
g
.
.
v
v
n
n
Trang 132
Bác sĩ hẹn Elizabeth trƣa hôm đó, nhƣng chị quyết định gặp Kim lúc 9 giờ sáng, và thầm
cầu nguyện một phép lạ sẽ xảy đến. Nhớ lại, kỳ lạ thay đúng là buổi ngƣời bếp trƣởng môn
dƣỡng sinh làm việc. Kim bảo Elizabeth là có vẻ chị này có một khối u lớn ở lá phổi bên phải, và
ung thƣ buồng trứng. Kim viết một thực đơn chữa bệnh cho chị gồm toàn mễ cốc và rau.
Elizabeth nhớ lại:
“Tôi cảm thấy nhẹ nhõm là được chữa trị đúng hướng. Màu da tái xanh của tôi làm
tôi có linh cảm là mình đang mắc chứng ung thư. Tôi theo thực đơn mà vẫn còn lo”
.
Đến trƣa chị vẫn cứ đến khám bệnh và có tin bất ngờ: Khám lại thì không thấy gì cả.
Elizabeth và chồng chị bực mình đòi khám bác sĩ khác cho kỳ ra một cái nhọt khả nghi mới chịu,
họ chạy vội đâu đó để thử và chiếu điện lại, thì đƣợc biết:
“Ung thư buồng trứng, ruột và một khối u
lớn ở lá phổi phải, chỉ còn sống được hai tuần nữa thôi!”
Đáng lẽ chị phải ở tại quận New Heaven để mổ và chữa trị ở nhà thƣơng của trƣờng đại
học Yale, thì Elizabeth lại quyết định quay về quê ở Maine, chị kể lại:
“Bất chấp sự phản đối của
họ, tôi cứ chữa bằng phương pháp dưỡng sinh xem sao. Tôi có thể thấy do cái ăn mà mình bệnh, giờ thì
mình lại chữa nó bằng đồ ăn. Thôi, sống hay chết cũng về phứt”.
Sau đó Elizabeth trải bao năm khó khăn điêu đứng. Sinh ra ở bang Missouri, nhƣng cả
bố, mẹ bận rƣợu chè, và bạo động chứ không săn sóc con, ông bà nội nuôi chị. Ngay nhỏ chị bị
viêm xoang mũi vã cuống họng. Một ông lang vƣờn ở đó lấy bông thấm éther, nhét vào một ống
bơ rỉ rồi bắt chị đeo vào mũi cho đến bất tỉnh. Lúc tỉnh dậy, chị đƣợc cho kem, nhƣng chị đòi
bánh mì thịt và dƣa cải. Ở nhà quê, chị thích ăn thịt, trứng và những đồ ăn sữa.
Sau nhiều năm thơ ấu đƣợc thả lỏng, Elizabeth bỏ nhà và cặp bồ ở tuổi 15. Làm cật lực
để có tiền học và tiếp tục ăn theo kiểu ngƣời Mỹ thời nay, lại tiếp tục có vấn đề về kinh nguyệt,
đau bụng dƣới. Chƣa qua hết trung học đã phải mổ ruột thừa và mổ cắt nhọt ở buồng trứng. Năm
20 tuổi lấy chống, 21 có con. Cuộc hôn nhân chỉ kéo dài đƣợc 5 năm. Elizabeth nào biết gì về
nguồn gốc bệnh tật của mình, ra khỏi sở là café, bánh tiêu ăn sáng, trƣa lại thịt rán hamburger,
tối sau bữa ăn lại cà rem với bạn bè.
Năm 25, lấy chồng lần thứ hai, lại đẻ. Chị làm ở một vị trí công tác rất căng ở hãng chế
tạo máy bay, lại kiêm cai quản một trại chăn nuôi và vẫn ăn toàn thịt. Lần hôn nhân này cũng chỉ
5 năm. Sức khoẻ lúc xuống ký, khi lại tăng trọng, bao tử nhộn nhạo, tính tình gắt gỏng, thận
sƣng. Với bệnh trạng nhƣ thế, chị uống tùm lum thuốc. Nào kháng sinh cả đến Librium, Valium,
rồi chích thuốc chống dị ứng. Khi cuộc hôn nhân thứ hai này thất bại, chị đổi sang việc làm phải
di chuyển luôn luôn.
Elizabeth nhận ra thay đổi trong con ngƣời chị một cách bất mãn, bị đánh giá thấp bởi
ngƣời giao tiếp, béo phì, ăn uống và uống rƣợu bừa bãi quá độ. Chị sống trên xe lăn bánh. Ham
ăn uống đến nỗi bỏ sở 3 ngày vì say bí tỉ. Rồi còn rong kinh, ỉa chảy, đau đớn toàn thân, cử động
khó khăn thì vừa kịp lúc ăn chay, lại gặp thầy gặp thuốc, tìm ra đúng bệnh.
Chỉ sau hai tuần Elizabeth theo dƣỡng sinh, chị biết mình còn sống, ngồi dậy và đi lại đƣợc
sau khi nằm liệt giƣờng hàng tháng. Chị đi làm trở lại. Một vài tháng sau, hình nhƣ Elizabeth vẫn
chƣa bình phục hẳn, chị đến gặp tôi ở Brookly, Massachusettes. Tôi hỏi chị có thể nghỉ hẳn ở nhà