Tủ sách Thực Dƣỡng
T
T
h
h
ự
ự
c
c
d
d
ư
ư
ỡ
ỡ
n
n
g
g
đ
đ
ặ
ặ
c
c
t
t
r
r
ị
ị
u
u
n
n
g
g
t
t
h
h
ư
ư
b
b
ạ
ạ
c
c
h
h
h
h
u
u
y
y
ế
ế
t
t
h
h
t
t
t
t
p
p
:
:
/
/
/
/
t
t
h
h
u
u
c
c
d
d
u
u
o
o
n
n
g
g
.
.
v
v
n
n
Trang 129
Những lƣu ý khác
Thể thao, thể dục tốt cho hệ thống bạch huyết và hệ thống tuần hoàn nhƣng đừng tập quá sức.
Thở sâu, massage, thể dục thái cực quyền giúp lƣu thông máu huyết. Đi bộ là tốt nhất.
Giữ khí thoáng trong sạch trong nhà, đặt cây xanh ở mỗi phòng. Mở cửa sổ cho thoáng khí.
Mặc vải cotton, tránh vật liệu nhân tạo tổng hợp, giúp cho da trao đổi chất dễ dàng.
Tránh tiếp xúc với tia phóng xạ nhân tạo, hạn chế dùng dụng cụ điện cầm tay. Nếu có thể,
nên sống và làm việc ở nơi xa với môi trƣờng điện tử.
Tránh tiếp xúc với tia X quang, máy báo khói, video và những loại làm yếu chức năng của
máu và bạch huyết.
Kinh nghiệm bản thân
Bệnh Hodgkin
Trong tháng 1/1973 cô Maureen Duney ở Belle Mead. New Jerrey 19 tuổi, phát hiện 1
khối u dƣới cổ về bên phải. Tháng 4 cô ta làm sinh thiết đồ và phát hiện đó là khối u ác tính.
Những bác sĩ tại bệnh viện Memorial ở New York chẩn đoán tình trạng cô ta nhƣ là bệnh
Hodgkin, thời kì IIIB.
Tháng 6 Maureen bắt đầu điều trị phóng xạ và khoảng tháng 8 khối u biến mất. Tuy
nhiên, tháng 3/1975 cô để ý thấy cồm cộm trong đƣờng ruột về bên trái của rốn, đi thử nghiệm
cho thấy ung thƣ trở lại. Cũng có 1 khối u trên xƣơng sƣờn cuối ở bên trái.
Tháng 9/1975 Maurren bắt đầu điều trị bằng phƣơng pháp hóa học, nhƣng sau đó bạn bè
cô khuyên cô theo phƣơng pháp dƣỡng sinh. Vào cuối tháng, cô đến gặp tôi và tôi giới thiệu
cuốn Cancer Prevention Dièt và chỉ cách đắp gừng lên vùng xƣơng sƣờn và lá lách.
Ông Kushi dự kiến tôi phải đƣợc chữa trị trong 4-6 tháng. Cô ta nhớ lại :
“Tôi học hỏi từ
ba má tôi, gia đình, và ở những vị bác sĩ. Tôi bắt đầu nấu ăn theo phương pháp thực dưỡng dưỡng sinh.
Từ tháng 9 sau lần điều trị MOPP đầu tiên (phương pháp hóa học), mức sạn trong tôi là 42 ; tháng 10,
sau khi ăn theo phương pháp dưỡng sinh trong 2 tháng , nó giảm xuống mức bình thường là 14. Tôi cảm
thấy như hồi sinh, năng động và tình trạng ngày càng tốt, tóc tôi ngưng rụng”.
Thời gian trƣớc đó, Maureen ăn rất kém, cô không ăn nhiều thịt nhƣng theo cô nói
“hay dùng
thức ngọt, kem, trái cây, nước ngọt và bánh pizza”
. Đầu năm 1976 cô lành bệnh, ngứa ngáy, không còn
phải chịu đựng những sự ngứa ngáy khó chịu và đổ mồ hôi trộm ban đêm nữa.
“Tôi không ăn những
thực phẩm gây bệnh nữa, tôi tiếp tục ăn theo phương pháp dưỡng sinh mỗi ngày”
. Cô kết luận.
Tư liệu: Case History Report, số 3 (Boston East West Foundation, 1976) 5-7.