THỰC TẠI - KẺ TỘI ĐỒ VĨ ĐẠI NHẤT - Trang 161

Vinod Bharti.

Ông ấy căng thẳng, khóc lóc đến nhờ Vivek chuyển cho tôi lá thư

này: "Osho này, tôi chưa giác ngộ đâu. Ông làm khó cho tôi rồi: tôi không
thể nói là ông đã lầm, và tôi biết rõ là mình chưa giác ngộ. Tôi phải làm gì
đây? Tôi chỉ là một sinh linh bé nhỏ mong manh. Xin hãy cho tôi biết sự
thật!".

Ông ấy hiểu rằng mình chưa đạt đến giác ngộ. Ông ấy hiểu rằng hàng

thế kỷ qua ở Ấn Độ giác ngộ là đỉnh cao tối thượng trong cuộc kiếm tìm
tâm linh. Ở phương Tây chưa bao giờ tồn tại ý niệm này. Vì thế mà ông ấy
không thể quan niệm được chuyện mình đã đạt đến cảnh giới của đức Phật
Cồ Đàm, mà ông ấy lại không thể phủ nhận điều tôi nói vì ông ấy tin yêu
tôi. Vậy là tôi đã làm khó cho ông ấy. Thế nên tôi nhắn lại cho ông rằng:
"Đừng bận tâm, chỉ là trò đùa thôi. Ông chưa giác ngộ đâu, cứ thoải mái
đi!".

Hai đêm liền ông ấy mất ngủ, cho đến khi ông nhận được lời nhắn

của tôi. Và ông ấy thở phào nhẹ nhõm - mình chưa giác ngộ; vây là không
có vấn đề gì.

Người kia là Swami Anand Maitreya, người duy nhất hiểu ngay lập

tức rằng đó chỉ là trò đùa, ông ra khỏi phòng và nói: "Osho thật tinh quái!
Bảo rằng tôi giác ngộ rồi thì hãy chứng minh xem!". Nhưng ông ấy cũng là
một người Ấn Độ, lại là người xứ Bihar, nơi xuất phát nhiều bậc giác ngộ
nhất ở Ấn Độ - Phật Cồ Đàm, Mahavira, Parsunatha, Naminatha,
Adinatha.... một danh sách dài. Tổng cộng là hai mươi bốn vị giác ngộ của
Kỳ-na giáo, Đức Phật Cồ Đàm - họ đều xuất phát từ Bihar. Ở Bihar người
ta có hiểu biết và trải nghiệm sâu sắc nhất về giác ngộ. Thế nên ông nói một
cách tự nhiên rằng: "Osho thật tinh quái". Nhưng đó cũng là xuất phát từ
tình yêu của ông.

Ông ấy không giận, vì một khi bạn biết đó chỉ là trò đùa bạn chẳng

bận tâm đến nó làm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.