THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 488

không đúng …. Nhưng dù sao cũng không khác là mấy nhé… Hứng chí đùa
nghịch với Schrodinger một lúc tâm trạng cô trở nên vô cùng vui vẻ, cô
ngẩng đầu lên, lơ đãng nhìn thấy mấy hộp thuốc trên bàn nước.

Lam Sam tò mò nhìn thùng rác, ném Schrodinger ra, cầm hộp thuốc

chạy vào bếp tìm Kiều Phong:

- Kiều Phong, anh ốm à?

Kiều Phong đang nấu món cánh gà Coca, lúc này trong nồi Coca đang

sôi sung sục ngập lấy cánh gà, mùi thơm nồng của đường tràn ngập căn
phòng. Anh cúi đầu thái thái, nghe Lam Sam hỏi vậy trong lòng không hiểu
sao thấy ấm áp, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên:

- Chỉ bị cảm lạnh thôi mà.

Kể cả có là cảm lạnh thì có vẻ cũng khá nghiêm trọng nhỉ? Bảo sao sắc

mặt anh kém như vậy, Lam Sam nghĩ đến hai ngày anh bị ốm mà cô lại
chẳng để ý đến, chợt thấy hổ thẹn. Cô đi tới bên cạnh bồn rửa rau, rửa tay
xong nói với anh:

- Anh bị ốm vậy đừng nấu cơm nữa mà.

Kiều Phong lắc đầu một cái:

- Không sao đâu, đã khỏi rồi, cô cũng không cần đứng đây đâu.

Lam Sam hất tóc:

- Đến đây đi, hôm nay cứ để tôi nấu.

Ánh mắt anh rơi trên tấm thớt gỗ màu trắng noãn như ngọc, có phần vừa

dịu dàng vừa lưu luyến, như là đang nhìn tình nhân, anh nhẹ giọng nói:

- Nhưng mà tôi luyến tiếc lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.