THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 608

Anh tỉnh táo lại, chịu đựng cảm giác buồn nôn để nhìn thật kỹ, mới nhận

ra đấy là do máy tính của mình bị nhiễm virus.

- Biến đi! – Anh lại chửi tiếp, có lẽ cho đến thời điểm này chỉ có lời này

mới có thể chuẩn xác nhất để thể hiện sự giận dữ của anh. Anh tắt máy tính,
cố nhẫn nhịn, không biết phải trút giận vào đâu. Cuối cùng anh tìm thấy
trong danh bạ số điện thoại của Kiều Phong, nhắn một tin: LOSER!

Kiều Phong không hề trả lời anh.

Đối phương không tiếp chiêu nên Tống Tử Thành không thể cứ giống

như đàn bà con gái mà cứ chửi mắng mãi không buông tha, anh tức giận
ném cái điện thoại, nghiến răng nghiến lợi nghĩ, cứ đợi đến khi anh tóm gọn
Lam Sam rồi sẽ xử lý cái tên mọt sách ngu ngốc kia.

-----****--- ---

Trong lúc Lam Sam còn đang sầu não, Tiểu Du Thái cuối cùng kiếm

được một số thuốc mê quý hiếm gì đó, nghe nói là rất có ích khi làm những
chuyện bất chính. Lam Sam cầm vài viên thuốc mê bé xíu, mũi ngửi ngửi,
rồi ném vào miệng.

Tiều Du Thái hoảng hốt:

- Này này này, cái này không ăn lung tung được đâu. Nhổ ra nhanh!

- Không sao đâu. Để tớ nếm thử. – Trong miệng Lam Sam vẫn còn

thuốc, cô nói. Sau khi thử hết chỗ thuốc kia, cô liền nhổ ra, lấy khăn giấy
gói lại, ném vào thùng rác. Sau đó cô lại quệt miệng, thấy Tiểu Du Thái
đang kinh ngạc nhìn mình đến mức mồm miệng vẹo vọ, cô khoát khoát tay:
- Không có chuyện gì hết, đây là thuốc mê bình thường.

- Cậu… Hình như rất có kinh nghiệm trong chuyện này. – Tiểu Du Thái

nhìn cô đầy sung bái. – Nhưng không phải vì thế mà cậu được ăn lung tung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.