THÙNG CƠM SÁT VÁCH - Trang 640

Cô cuống quit bấu tay vào vách tường, cả người cô chỉ hận không thể

biến thành một trang giấy dán lên tường thôi.

Kiều Phong cũng chẳng bình tĩnh hơn cô là bao. Cho đến bây giờ anh

chưa từng được trải nghiệm những cảm giác như vậy, cả người anh như một
bình nước sôi, nhịp tim nháy mắt đã tăng đến lên đến trình độ đáng sợ, hơi
thở rối loạn đến tê dại. Anh nhắm mắt lại, áp sát vào môi cô, trong đầu chỉ
còn một khoảng không trống rỗng, như là một cánh đồng tuyết bát ngát.

Lam Sam không dám dù chỉ một cử động nhỏ, mãi đến khi Kiều Phong

buông cô ra.

Khuôn mặt anh hơi ửng hồng, đôi mắt rực sáng, cúi đầu ngắm ánh mắt

cô.

Lam Sam hơi cử động vai, Kiều Phong liền thả vai cô ra, gương mặt cô

vẫn hoảng hốt mộng mụ, như một du hồn đang sờ sẫm tìm đường về nhà.

Kiều Phong đứng sau lưng cô cười nhẹ:

- Ngủ ngon nhé.

Lời tác giả: Trời đất ơi, cuối cùng cũng đến số này rồi, oa oa….

Kịch bản nhỏ:

Lam Sam: Anh nói “theo đuổi em” chính là đuổi theo em ra cửa đấy hả?

Chẳng có chút thành ý nào!

Kiều Phong: Theo anh vào nhà đi, anh sẽ cho em thấy “thành ý”

Lam Sam: Lưu manh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.