THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 181

Quang kéo Thảo và Quế chạy gằn đến khe núi trước mặt. Quãng đường

thay đổi nhiều quá. Những cánh rừng thưa hai bên đã bị phạt quang. Nhà
cửa cũng không còn. Vượt qua khu lán ở, Quang đứng lại trước một khe
núi hẹp, lởm chởm những đá. Phải thật tinh mắt mới có thể nhìn thấy ở
trong đó có một túp nhà. Quang rẽ vào, khu nhà im ắng, vắng ngắt. Quang
hơi thất vọng. Anh ngó qua khe cửa liếp. Trong nhà tối om. Nhưng phảng
phất có mùi cơm chín bay ra. Anh hồi hộp đập cửa gọi. Có tiếng một cô gái
hỏi vọng ra:

- Ai đấy?

- Cho tôi hỏi nhờ chị một tí.

Quang nghe rõ tiếng giày vải bước trên nền đất. Cánh cửa liếp hé mở. Cô

gái ló đầu ra nhìn:

- Ai hỏi gì đấy?

- Chị cho tôi hỏi thăm, ở đây có ai là cụ Ngạn không?

- Anh hỏi cụ Ngạn nào? Cụ Ngạn nhà máy điện, cụ Ngạn gác tàu, hay cụ

Ngạn «hồ lô». Ở đây có những ba cụ Ngạn cơ.

- Tôi hỏi thăm cụ Ngạn «hồ lô».

- Anh ở Ty hay ở Đoạn về?

- Tôi là con trai cụ.

Cô gái hé rộng cánh cửa ra nhìn, có vẻ không tin:

- Anh ở đâu về?

- Tôi đi công tác qua, ghé thăm bố tôi một tý. Tôi là Quang đây mà. Bố

tôi đâu chị?

Cô gái nghẹn ngào, đứng tránh sang một bên:

- Anh về... muộn quá! Mới tối hôm qua...

Một lằn chớp xanh lét, lòe lên phía ngã ba Hồ Gạch tiếp theo là tiếng nổ

dữ dội. Một con chim núi từ trong hốc đá giật mình bay vụt lên, vương vãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.