THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 190

Bữa ăn ở đây Quế lại thấy có phần ấm cúng hơn những xuất cơm tập thể ở
nhà ăn của Viện mà thỉnh thoảng Quế có dịp ngó qua. Vào hầm câu lạc bộ,
Quế vẫn có thể tìm thấy những cuốn sách hết sức «yên tĩnh» như «tu từ
học» hay «Cấu tứ trong thơ trữ tình», thậm chí có cả bộ «Một nghìn một
đêm lẻ» đóng bìa cứng hẳn hoi. Trong sinh hoạt lặt vặt cũng nhiều cái làm
cho Quế bất ngờ, chẳng hạn như khi thanh toán tiền cơm, Nguyệt đã cười
và trả lại Quế những chiếc tem gạo: ở đây không dùng cái này. Một anh bộ
đội ở nhà khách, không biết tên là gì, thấy Quế vào tuyến mà lại mang dép
nhựa Tiền phong, liền tụt luôn dôi dép lốp dày bốn năm phân đưa cho Quế
bảo: đi cái này mới tránh được mìn. Quế xỏ đôi dép lốp và trả lại cho anh
đôi dép nhựa Tiền phong của mình (có ý như một sự thanh toán ngầm với
nhau), nhưng anh bộ đội cười: tôi có giày bộ đội rồi, lấy cái này làm gì.
Ngẫm nghĩ một lát anh ta lại bảo Quế: chị cứ gửi cô Nguyệt đây, bao giờ về
lấy cũng được. Ấn tượng đậm nét nhất của Quế đối với những người mà cô
gặp ở đây là thái độ thân mật đến lạ lùng, vô tư một cách, ở nơi khác, có thể
coi là khờ dại, và một tinh thần trách nhiệm tự giác rất cao, chẳng hạn như
Quế đã chứng kiến, một cô thanh niên xung phong đang lên cơn sốt rét run
bần bật mà vẫn kiên nhẫn ngồi đợi suốt một tiếng đồng hồ liền ở bên máy
điện thoại để báo cáo về đơn vị về việc hai tạ bồ kết và năm mươi cái lược
bí mà đơn vị được chia đã bị bắn cháy hết cả rồi... Gần họ, đôi lúc Quế giật
mình về những sự khôn ngoan sành sỏi của mình. Mỗi lúc cô càng cảm
thấy một cách rõ rệt hơn: vào đây mình cũng giống như một cô gái «quê»
ra «tỉnh», cũng ngơ ngác lạ lùng, cũng chơi vơi, lơ lửng trước rất nhiều cái
lạ, cái hay, khác chăng, những cái đó không phải là sự ồn ào choáng lộng
của đường phố mà lại là cái thâm trầm, kín đáo của những tâm hồn. Vào
đây, những từ ngữ thường dùng cũng có nhiều thay đổi. Ở đây, người ta ít
nói «chúng tôi» và «các anh» mà thường nói «chúng mình» và «chúng nó».
Cả đến những âm hưởng tiết tấu của ngôn ngữ ở đây cũng có những giá trị
biểu hiện mới, ví như khi ở cơ quan đang xưng hô «cậu, mình» thân mật
với nhau tự nhiên lại gọi nhau là «đồng chí» thì ắt là sắp có chuyện gì gay
cấn xảy ra. Nhưng ở đây hai tiếng «đồng chí» được dùng một cách thật tự
nhiên, thoải mái và Quế cảm thấy hình như nó đã thể hiện đúng nhất tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.