THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 189

Phương Thảo. Trên một đoạn đường dài và vất vả như thế mà mình phó
mặc cho Phương Thảo lo liệu tất cả...

Thau nước lạnh làm Quang tỉnh táo hơn.

Anh lắng nghe những tiếng nổ kéo dài, ầm ỳ như sấm từ xa vọng lại. Có

lẽ chỉ trong vòng mười tiếng nữa, Quang sẽ có mặt ở giữa vùng sấm sét đó.
Và lúc ấy sẽ thỏa sức băm vằm giằng xé, sẽ thỏa sức gầm thét trả thù. Chất
nổ sẽ đập tan chất nổ.

Còn con đường vẫn mãi mãi lượn vòng qua đầu xóm Nghĩa Phương.

Quang thảng thốt cảm thấy mùi nhựa đường như vẫn quyện theo anh vào

tuyến.

*

Quang siết chặt tay «Chi ba lỳ» rất lâu, rồi theo chính ủy Lâm Hồng Sơn

bước lên xe. Chiếc xe con do tài Bảng lái dằn ga một cái, lao vọt đi. Lá cờ
lệnh màu xanh có hai vạch đỏ cắm ở mũi xe bay phần phật trong luồng ánh
sáng màu tím chiếu ra từ chiếc pha «tử ngoại» (một loại đèn màu đặc biệt
dùng cho các xe chỉ huy dành quyền ưu tiên vượt trước trên các tuyến tiền
phương).

Sau khi vượt một đoàn xe kéo pháo ở dốc Ba Tầng, tài Bảng tắt pha «tử

ngoại», Chiếc xe vùn vụt lao đi trong bóng tối dày dặc. Quế ngạc nhiên hỏi
Quang:

- Tối thế này mà vẫn chạy được ư?

Quang ghé vào tai Quế thì thầm;

- Tia hồng ngoại!

Quế «à» một tiếng và cô bắt đầu thấy mình trở thành «lạc hậu» đối với

cuộc sống ở đây. Từ sáng đến giờ có nhiều cái làm Quế ngạc nhiên và khó
hiểu. Quế không thể tưởng tượng được toàn bộ sinh hoạt ở đây lại có thể
tiến hành thoải mái ở trong lòng đất với một hệ thống hầm hào có thể gọi là
hiện đại như thế. Khi ngủ, Quế có thể nằm võng hoặc nằm giường tùy ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.