THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 20

Kha cũng có dáng dấp đàn anh hơn. Và Quang cũng cho như thế là phải. Vì
Kha là người Hà Nội, thông thạo nhiều thứ, lại là con một gia đình cán bộ
có nhiều công lao đối với cách mạng. Cách nhìn nhận của Quang như vậy
khiến cho Kha rất mến Quang, tình bạn được lâu bền. Ra trường, do Quang
học khá hơn nên tổ chức nhà trường có ý định điều anh về Học viện.
Nhưng anh đã xin đổi cho Kha. Gia đình Kha ở Hà Nội, công tác ở Học
viện có nhiều thuận lợi hơn. Còn Quang, quê ở tỉnh xa, Quang đi đâu cũng
được. Vả lại, Quang cũng muốn có một thời gian thử thách những điều đã
học được ở trong trường. Quang cũng muốn đi đây đi đó một chút. Tổ chức
nhà trường đồng ý. Thế là Quang đi. Từ đấy, cùng với những công trình
xây dựng Quang làm quen với nhiều vùng mới lạ của đất nước, và cũng
làm quen luôn cả với những thành bại ở đời. Trên bước đường công tác,
Quang vẫn thư từ đi lại với Kha. Những khi vấp váp, Quang vẫn nhận được
ở Kha những lời động viên an ủi thân tình. Đối với những người bạn ở Hà
Nội, Quang cho như vậy là chu đáo lắm rồi, quả thật Quang không đòi hỏi
hơn ở Kha nữa. Thế mà bây giờ... Kha xử sự với Quang như vậy thật khó
có thể làm cái gì hơn trong tình bạn với nhau được. Do đó, sau khi được
biết Kha vừa đi khảo sát và thiết kế một con đường mới, con đường mà bây
giờ Quang đang phụ trách ở đây, Quang tình nguyện xin đi thi công bản vẽ
đề án thiết kế đó. Việc làm của Quang hình như rất hợp với ý Kha. Quang
còn nhớ mãi, tối hôm trước ngày lên đường vào mở tuyến, Kha đèo Quang
đi một vòng qua các phố Hà Nội sơ tán. Qua ánh đèn phòng thủ, Quang
thấy nét mặt Kha hơi tối lại. Chắc Kha đang nghĩ đến chuyến đi của Quang.
Chao ôi, con trai Hà Nội đa cảm quá. Có gì đâu. Quang đã quen rồi. Cuối
cùng, hai đứa ngồi với nhau đến nửa đêm ở trước đền Ngọc Sơn và nói với
nhau toàn những chuyện vẩn vơ không đầu không cuối, giống như những
đôi trai gái yêu nhau. Những kỷ niệm ấy đối với Quang như một khối băng
tinh trong suốt. Bây giờ... liệu những việc Quang đang làm có gây nên vẩn
đục và rạn vỡ hay không? Thực ra, Quang cũng đã loay hoay rất nhiều
trong việc xử lý vấn đề đó một cách êm thấm. Nhưng chiến tranh, sự đánh
phá điên cuồng của thằng địch như một mũi dao nhọn cứ khoét sâu mãi vào
cái nhược điểm đó của con đường. Và, một kỷ niệm đau xót đã khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.