THUNG LŨNG CÔ TAN - Trang 205

một người bạn gái rất tốt của cháu. Nói như thế, chắc cháu đã đoán được
người đó là ai rồi...

Và chính ủy đã chậm rãi kể vắn tắt cho Quế nghe về mối tình của Kha và

Thảo. Thoạt đầu, Quế hơi choáng váng, mặt cô tái đi. Nhưng dần dần, cùng
với những lời dẫn giải chí lý của chính ủy, Quế bình tĩnh trở lại và nét mặt
cô hơi buồn. Cuối cùng, khi chính ủy dứt lời, Quế khe khẽ thở dài:

- Cám ơn chú! Chú đã thương cháu mà cho cháu nghe chuyện đó. Mấy

bữa nay, trong khi đi đường, thỉnh thoảng cũng có những chuyện làm cho
cháu cứ ngờ ngợ nhưng không đoán được ra thế nào cả. Bây giờ thì cháu đã
hiểu, hiểu cả rồi. Chú hãy tin ở cháu. Phương Thảo sẽ mãi mãi là một
người bạn tốt của cháu. Anh Quang cũng vậy. Cầu mong cho họ...

Quế không nói được hết câu đã ôm mặt khóc nức nở.

Có lẽ vì Quế khóc hơi to nên Kha tỉnh dậy. Sau một phút ngơ ngác, Kha

đã nhận ra những người ngồi cạnh mình. Kha định chống tay ngồi dậy
nhưng chính ủy ngăn lại:

- Cứ nằm nghỉ đi đã, không nên ngồi dậy vội.

Rồi quay sang Quế, chính ủy khuyên:

- Thôi đừng khóc nữa cháu. Kha dậy rồi đấy!

Nói xong, chính ủy đứng lên, đi ra ngoài.

... Và, ở trong cái ngách hang riêng nho nhỏ của Kha cuộc gặp gỡ giữa

hai người đã diễn ra khá lâu nhưng, thỉnh thoảng câu chuyện lại bị đứt đoạn
bằng những phút im lặng kéo dài. Không hiểu họ đã nói với nhau những gì,
nhưng cuối cùng, trước lúc chia tay, Quế đã đứng lên nói một câu, khẽ thôi,
nhưng không kém phần gay gắt:

- Anh Kha! Không thể được đâu! Chất ATN của em có thể làm khô cả

vũng lầy Cô-Tan này lại, nhưng cũng không cứu nổi sự nhầm lẫn của anh
đâu! Phải làm lại thôi, dũng cảm mà làm lại, không có cách nào khác!

Tiếp theo lời Quế là một giọng cũng không kém phần gay gắt của Kha:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.