THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 102

khác:

- Ông đã làm thế nào để không bị vấp vậy, và làm thế nào ông có thể là

chủ hiệu sách nếu ông bị mù? Ồ, cháu xin lỗi, - nó tiếp tục, - cháu không
muốn là kẻ thô lỗ đâu.

- Không hề. Ta bị mù, đó là thực tế. Cháu không xúc phạm ta khi nói điều

đó. Nhưng ta không chỉ bị mù.

- Ý ông là gì?
- À, ý là theo cách của ta… ừm… nhìn mọi thứ, thì trước tiên, ta là một

người đàn ông. Ta cũng là một người chồng, một người cha, một người anh.
Sau đó, ta cao lớn, đẹp trai và rất thông minh. Điều này làm cháu thấy buồn
cười phải không? Đôi khi ta cũng hài hước mà. Xem còn gì khác không… Vợ
ta hẳn sẽ nói rằng ta là một tay chơi tồi, hay ngáy… Ta đã bỏ qua điều đó và
những điều tốt đẹp nhất. Bởi vì ta cũng là một thi nhân mà! Mù lòa định dạng
ta nhưng không hủy hoại ta được.

- Và ông còn đọc sách nữa! Thầy Blaise nói ông đã đọc tất cả.
Borges vuốt râu với vẻ hài lòng.
- Blaise chỉ được cái phóng đại…
- Cháu xin lỗi vì tò mò, nhưng cháu muốn biết ông làm gì với những

quyển sách?

- Như ta đã nói với cháu đấy, mắt của ta mù từ từ. Ta đã tạo cho mình thói

quen là không nhìn nữa. Ta đã chọn những quyển sách mà ta thích hơn cả, và
đọc thuộc lòng. Một kiểu thư viện trong đầu rất lí tưởng. Khi làm như vậy, ta
nhận thấy rằng, rốt cục, ta luôn muốn đọc lại những quyển sách đã đọc.

Claris vui vẻ nói:
- Cháu hiểu rồi ạ! Khi ta đọc lại cuốn sách mà ta yêu thích, nó còn thú vị

hơn khi đọc lần đầu.

- Hoàn toàn đồng ý. Nói vậy thôi, chứ một số cuốn mới ra thì thi thoảng

vẫn được đón nhận hồ hởi. Đôi lúc ta có may mắn khi một khách hàng hoặc
một người bạn thân tặng cho món quà là ngồi lại đây với ta để đọc cho ta
nghe vài trang.

Ông Borges ngừng nói. Họ chìm trong im lặng giây lát, lắng nghe tiếng

nước chảy róc rách. Claris cảm thấy thoải mái. Ông Borges khiến nó nhớ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.