THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 138

Claris nhìn cha hoài nghi.
- Có phải những câu chuyện mà cha kể cho chúng con ngày bé là những

bộ phim không?

Eben thừa nhận:
- Gần như tất cả. Cha rất mê điện ảnh, nhất là điện ảnh thế kỉ XX và XXI,

những thứ cổ xưa…

Claris vẫn chưa để cho cha nó yên.
- Nghĩa là không phải cha dần dần bịa ra những câu chuyện đó?
Eben ngượng ngùng lắc đầu.
- Nhưng cha thực sự rất thích kể cho các con nghe những bộ phim đó, theo

điệu bộ của chúng…

Jad không để cho cha mình thoát nạn dễ dàng như vậy.
- Vậy đó không phải là những câu chuyện về tương lai viễn tưởng cha tạo

ra, mà là những câu chuyện có thực trong quá khứ ư?

Eben gật đầu và Jad tổng kết lập luận của mình:
- Cha muốn nói là, trong quá khứ, những thanh kiếm laser, những con tàu

vượt thiên hà, những bộ máy biết nói và biết viết thực sự tồn tại ư?

- Và những chiếc ô biết bay, những quyển sách mà người ta có thể đi hẳn

vào trong, những con gấu cũng biết nói nữa ư? - Claris phấn khởi, quên mất
là chỉ một phút trước, nó còn rất bất bình với cha mình.

- Không, không! - Eben tự vệ, những cái máy có thể viết và những con tàu

vượt thiên hà thì có, nhưng không có những chiếc ô biết bay! Các con lẫn lộn
hết rồi!

- Đó là lỗi của ai ạ? - Jad hoan hỉ nói - Chính cha đã kể cho chúng con

những điều đó mà không nói rõ chúng có từng tồn tại hay không. Chúng con
chẳng biết gì về Thời Trước cả! Không một chút gì! Chúng con học lịch sử
Hy Lạp cách đây hàng vạn mùa trăng trong khi lại chưa bao giờ đặt chân tới
các thung lũng bên cạnh!

Một khoảng im lặng trôi qua. Jad diễn đạt với vẻ sống động hùng hồn

chưa từng có. Thấy cha chau mày, Jad làu bàu với giọng hối lỗi:

- Con đã đọc tất cả các cuốn sách lịch sử mà con tìm thấy trong ngọn hải

đăng. Chẳng còn gì sau năm 2000 của Thời Trước. Tất cả dừng lại, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.