THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 171

bóng tối. Cặp mắt mèo gắn trên đầu một con ngựa.

- Con giúp cha cọ nùi rơm cho nó nhé?
- Đương nhiên rồi, nhưng con sẽ bị bẩn đấy! Ồ, ta thấy con đã mặc quần

áo cưỡi ngựa! Con và Chuông Gió dậy sớm thế?

Không đáp lại, Claris hối hả vớ chiếc bàn chải và bắt đầu chải lông cho

con ngựa nòi. Nó đứng không đến cổ con vật to cao này và chợt rùng mình vì
ham muốn cưỡi nó.

- Con lạnh à? - Cha nó hỏi, giọng giễu cợt.
- Không ạ, con…
Claris dồn hết dũng khí cất lời:
- Cha, con rất muốn cưỡi con Thiên Nhãn, chỉ một lần thôi mà! Con sẽ

không phi nước đại đâu, con chỉ muốn thử, xem liệu…

Claris nín bặt.
- Gì nữa?- Cha nó hỏi mà không ngừng tay.
- Liệu con đủ mạnh để điều khiển nó.
Eben đặt chiếc đinh dài dùng để khoét đất đọng lại dưới móng con ngựa

xuống và chui qua cổ nó để sang với Claris. Cả hai cùng vuốt ve con Thiên
Nhãn, bàn tay vuông to của người cha và bàn tay nhỏ nhắn của đứa trẻ lướt đi
trong cùng một cử chỉ trìu mến. Rồi Eben nắm tay con gái siết chặt. Claris
nhăn nhó ngạc nhiên:

- Ái!
- Ừm… Đúng như điều ta nghĩ… Chưa, con chưa đủ mạnh để thống trị nó

đâu.

Con bé định phản đối, nhưng cha nó nói tiếp:
- Bởi vì chuyện này không liên quan đến sức lực. Hãy nhìn nó xem, Claris.

Thiên Nhãn là một hoàng tử, một con vật tuyệt vời được phú cho một sức
mạnh đặc biệt, hãy nhìn chân, nhìn ức nó xem. Con nghĩ rằng chính ta có thể
thống trị được nó sao?

Claris đánh giá cha mình. Nó cho rằng tất cả những điều cha nói về con

ngựa đều có giá trị đối với ông: Một sức mạnh khác thường, những đôi chân
mạnh mẽ, một bộ ngực nở nang… đúng là một hoàng tử! Nó hăng hái kết
luận khiến cha nó cười tủm tỉm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.