THUNG LŨNG SALICANDE - Trang 214

rộng một động tác vu vơ có thể hiểu như là ‘đúng!’ hoặc ‘không đúng!’. Thấy
cậu bé lúng túng, Blaise mỉm cười.

- Hãy lại đây ăn đi. Gói gì thế? Mẹ con gửi à?
Má ửng đỏ, cậu bé lắc đầu.
- Hả? Thế thì ai gửi…
Trước khi thầy giáo già định hỏi tiếp, Công tước đã nhanh chóng nhét một

miếng xúc xích vào miệng Đại quan và ném cho ông một cái nhìn đầy ý
nghĩa. Cuối cùng, Blaise cũng nhận thấy sự ngượng nghịu của cậu bé nên nín
thinh.

Sau khi ăn xong, lấy cớ phải đi chăm sóc bọn gia súc, Ugh lỉnh đi chỗ

khác. Cậu cảm thấy hai người lớn có chuyện riêng cần nói, vả lại cậu cũng
muốn ở một mình.

Cậu đến ngồi trên một tảng đá đầy rêu bên bờ suối uốn quanh co giữa

những cây bấc và dương xỉ. Cậu đặt gói quà bên cạnh, lắng nghe tiếng suối
chảy róc rách, khiến cho giây phút chờ đợi thêm thú vị.

Rồi cậu lau tay vào quần và cẩn thận gỡ chiếc khăn màu xanh lơ. Cậu lập

tức nhận ra một cuốn sách lớn, mà nhìn qua đủ biết là nó đã từng qua tay
nhiều người. Trên trang đầu cuốn ‘Chúa tể của những chiếc nhẫn ‘, Clairis đã
viết: ‘Câu chuyện này thực sự là một cuốn sách! Mong Thần Sức mạnh sẽ
phù trợ anh!’. Vùi mặt vào chiếc khăn xanh, trái tim cậu bé rộn ràng sung
sướng, Ugh tự hỏi liệu mình có thể đọc trên lưng con la không nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.